“Đa tạ sư tôn.” “Làm phiền sư thúc.” Tô Mân lắc đầu, nụ cười hòa ái nói: “Không phiền, hy vọng có thể nhìn thấy hài tử của các con sớm chút.” Trần Mục và Khương Phục Tiên nhìn nhau mỉm cười. Sau khi kết thành đạo lữ, bọn họ đi đến Tử Vân phong, Khương Phục Tiên đặc biệt đến thăm Triệu Phi Yến. Giữa núi bao trùm một lớp tuyết đọng dày đặc, xem ra đã rất lâu rồi không được dọn dẹp, hai người ngồi ở bàn đá bên ngoài động phủ, Khương Phục Tiên dùng linh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.