"Tuân mệnh." Khương Xuyên không dám có nghi vấn. Đám Hà Mộng Như cũng chỉ có thể phục tùng mệnh lệnh. Trần Mục không ngồi quá lâu ở đại sảnh, để tránh gây nên khó chịu cho mọi người, Hạ Trúc Vân theo hắn rời đi. Sau đó Khương Phục Tiên về phòng nghỉ ngơi. Trong đại sảnh, Khương Hiên trầm giọng nói: "Phục Tiên điện hạ có vẻ như qua lại rất gần với tên Trần Mục kia." Cơ Thanh Vân khẽ cười nói: "Yên tâm, đó chỉ là một người phàm gian, Phục Tiên muội muội sẽ không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.