Trần Dĩnh không khỏi lắc đầu thở dài: “Phục Tiên tỷ, lần trước hai người rời đi đã mất rất nhiều năm, không biết chia ly lần này lại là sau bao nhiêu năm nữa.” Khương Phục Tiên dịu giọng nói: “Tỷ tỷ chẳng phải vẫn chưa đi sao, mọi người phải vui lên chứ.” Trần Mục đến diễn võ trường: “Sư tỷ, ta và gia gia đã thương lượng ngày mười lăm tháng bảy này sẽ cử hành hôn lễ, cách hiện tại vẫn còn mười ngày nữa.” Khương Phục Tiên dịu dàng nói: “Được, đến lúc đó nhớ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.