Mặt trời đã lên cao.
Mây nước tựa như đang bùng cháy.
Triệu Phi Yến dẫn Trần Mục băng qua áng mây hồng, ánh mặt trời ấm áp, rất dễ chịu.
"Mông tướng quân, để các vị đợi lâu rồi." Trần Mục hơi khom người, tỏ ý xin lỗi.
Mông Thiết khoát tay, cung kính nói: "Vương thượng bảo mạt tướng chăm sóc tốt cho hai vị, đây là chức trách của ta."
Trần Mục cùng Triệu Phi Yến trở lại thùng xe.
Chặng đường đến Yến Vương Đô còn cách rất xa, hai người tiếp tục ở trong thùng xe tu luyện.
Chiều ngày hôm sau, khi còn cách Yến Vương Đô mười mấy dặm, xe ngựa đột nhiên dừng lại, Mông Thiết ở ngoài thùng xe cung kính nói: "Phía trước là trang viên vương tộc, mời hai vị tạm thời nghỉ lại ở nơi này."
Trần Mục không hiểu nói: "Vương đô cách nơi này rất xa sao? Vì sao không trực tiếp tới thẳng vương đô?"
Mông Thiết vội vàng giải thích: "Bây giờ đuổi đến vương đô thì sắc trời cũng đã tối, vương thượng không tiện an bài nghi thức đón tiếp long trọng, mong tiểu hữu hiểu cho."
"..."
"Vậy được thôi."
"Đa tạ tiểu hữu đã thông cảm."
Trần Mục cùng Triệu Phi Yến đến sơn trang nghỉ ngơi, tòa trang viên vương tộc này được xây dựa lưng vào núi, nhìn xa còn thấy cung điện nguy nga lộng lẫy.
Xung quanh đều là thị vệ mặc giáp sắt.
Mông Thiết đưa bọn người Trần Mục vào sơn trang xong bèn trở về vương đô phục mệnh.
Triệu Phi Yến và Trần Mục vừa vào sơn trang liền có nha hoàn tiến lên nghênh đón, hỏi han ân cần.
"Ở đây có thể tắm không?"
"Có ôn tuyền có thể tắm rửa ạ."
"Dẫn ta đi đi."
"Vâng."
Nha hoàn dẫn Triệu Phi Yến tới ôn tuyền, nơi đây sương khói lượn lờ, dùng loại nước khơi thông nên mỗi ngày đều sẽ thay mới, Triệu Phi Yến rất hài lòng với nơi này.
Trần Mặc tới chỗ dùng cơm.
Trong sơn trang có rất nhiều ngự trù, cả ngày đều có thể cung ứng mỹ thực, Trần Mục ở đây ăn no nê một bữa, không có gì đã hơn việc dục vọng ăn uống được thoả mãn.
Đến vương đô đánh dấu là việc thứ yếu, chủ yếu là có thể ra ngoài ngao du, đi lại ngắm nhìn, thưởng thức phong cảnh dọc đường, thể hội phong tục tập quán ở bản địa.
Thời điểm chạng vạng tối.
Có vương tộc vội vàng đuổi tới sơn trang.
Yến Bắc Xuyên cung kính nói: "Hoan nghênh Trần tiểu hữu tới vương đô làm khách, ngày mai ta sẽ đích thân dẫn ngươi tiến cung diện kiến phụ vương."
Trần Mục mỉm cười gật đầu, Yến Bắc Xuyên tóc đã bạc trắng, trên mặt còn có nếp nhăn, hắn ta vậy mà lại là nhi tử của Yến Vương, vương huynh của Yến Lang Nguyệt.
Triệu Phi Yến tắm xong, trực tiếp đi đến đại sảnh tìm Trần Mục, nàng ta thay một cái váy đen bó sát, bộ áo váy này cảm giác như bị cắt qua hai đao, nửa thân trên lộ ra bả vai phải trắng nõn mượt mà, nửa thân dưới lộ ra chân trái nhỏ nuột nà trắng ngần.
Tóc đen rối tung xoã nơi đầu vai, màu váy đen rõ ràng khiến nàng ta càng thêm thành thục quyến rũ.
Yến Bắc Xuyên nhìn thấy Triệu Phi Yến vội vã cúi người hành lễ, cung kính nói: "Tham kiến Triệu tiên tử."
Triệu Phi Yến thản nhiên nói: "Sắp xếp cho chúng ta một gian phòng nghỉ ngơi."
"Một gian?"
"Thế nào, có vấn đề?"
Triệu Phi Yến lạnh lùng hỏi.
Yến Bắc Xuyên liền vội vàng lắc đầu: "Không có vấn đề."
Trần Mục vẫn còn nhỏ, bọn họ dùng chung một phòng cũng không có vấn đề gì, Yến Bắc Xuyên lập tức an bài một gian phòng lớn rộng rãi.
Ban đêm.
Trần Mục giúp Triệu Phi Yến tôi luyện hàn khí.
Thực lực của hắn ngày càng mạnh thì hàn khí Triệu Phi Yến thả ra cũng càng ngày càng nhiều, sức mạnh mà Trần Mục hấp thụ cũng dần được gia tăng.
Đạo kim văn thứ bảy do Đan Điền Kiếm Hoàn ngưng tụ ra.
【Ký chủ: Trần Mục】
【Cảnh giới: Thất phẩm Kiếm Tông sơ kỳ】
【Cảnh giới: Thất phẩm Niệm Tông viên mãn】
【Điểm giá trị đánh dấu: 234】
【Nhiệm vụ: Đánh dấu Yến Vương Đô】
【Phần thưởng: 3000 điểm Điểm giá trị đánh dấu】
Thực lực hiện tại của Trần Mục đủ để khinh thường những người cùng thế hệ, cho dù đụng phải những người trẻ Thiên Kiêu thì hắn cũng không sợ.
Trời còn chưa sáng.
Trần Mục cùng Triệu Phi Yến ngồi trong xe ngựa rộng rãi tiến về Yến Vương Đô, Yến Bắc Xuyên dẫn theo ngân giáp quân mở đường ở phía trước.
Quãng đường đến Yến Vương Đô còn một đoạn nữa, trời vừa tờ mờ sáng nhưng hai bên đường đã có rất nhiều bách tính đang vây xem, trên mặt bọn họ nở nụ cười kích động, mọi người đều đang reo hò nhiệt tình.
Trần Mục là niềm tự hào của cả Đại Yến.
Yến Vương Đô tường cao thành vững, địa thế ngoài thành rộng lớn, hàng ngàn cấm vệ xếp hàng chỉnh tề ở ngoài thành, Trần Mục có cảm giác như đang xem duyệt binh.
Vương tộc đều ở ngoài thành nghênh tiếp.
Trần Mục nhìn thấy Yến Lang Nguyệt, trong đám người nàng ta chắc chắn chính là sự tồn tại bắt mắt nhất, thanh thuần thoát tục, đoan trang tao nhã, nhìn hoài không chán, không có bộ dáng lãnh diễm giống như Triệu Phi Yến.
Lúc vào thành.
Trên tường thành có cánh hoa bay xuống.
Trần Mục dở khóc dở cười, bầu không khí vui mừng này giống như đang đón dâu, lại còn phô trương như thế, ầm ĩ tới mức bách tính cả thành đều biết.
Triệu Phi Yến nhắm chặt mắt, khuôn mặt lạnh lùng, chỉ cảm thấy bọn họ đang làm ồn.
【Thành công đánh dấu Yến Vương Đô】
【Đạt được 3000 điểm Điểm giá trị đánh dấu】
【Thành công đổi lấy Long Ngâm Kiếm Kỹ】
【Tiêu hao 3000 điểm Điểm giá trị đánh dấu】
Trần Mục nhắm mắt lại, hắn đang mô phỏng nguyên vẹn Long Ngâm Kiếm Kỹ ở trong thức hải, rất nhanh đã nắm vững được chín loại chiêu kiếm phía sau.
"Không tồi, rất có lợi."
Long Ngâm Kiếm Kỹ rất mạnh, sánh ngang với kiếm kỹ của Linh Giai Thượng Phẩm, khóe miệng Trần Mục ẩn chứa ý cười.
Dân chúng xếp hai bên đường hoan nghênh Trần Mục đã tới, hai bên lan can tửu lầu bách tính đứng chật chỗ vây xem, bọn họ đều đang hoan hô reo hò.
Mọi người từng nghe câu chuyện về Trần Mục, hắn sớm đã trở thành sự tồn tại mà người người nhà nhà đều biết.
Tới gần nơi nghỉ ngơi ở vương cung, người trẻ tuổi khoác trên mình bộ giao long bào đang đứng ở nơi cao đánh giá Trần Mục, trong mắt hắn ta ẩn chứa lãnh ý.
Người trẻ tuổi cao ngạo nói: "Nghe nói hắn có thiên phú dị bẩm? Sao ta nhìn thế nào cũng thấy bình thường."
Lão già áo xám sau lưng hắn trầm giọng nói: "Đứa trẻ này có thiên phú dị bẩm hay không, lão phu không rõ, nhưng mà vị ở bên cạnh hắn kia thật sự đáng sợ, uy áp tỏa ra trên người nàng ta còn mạnh hơn cả Chu Vương!"