Khương Phục Tiên nhìn vào biển mây cuồn cuộn, trong đôi mắt xanh thẳm hiện ra gợn sóng. Đỉnh núi rất yên tĩnh. Triệu Phi Yến và sư tôn đã ở cạnh nhau nhiều năm,từ trước đến nay chưa từng căng thẳng như bây giờ. Nàng ta nửa quỳ sau lưng Khương Phục Tiên, không dám ngẩng đầu lên nhìn sư tôn. Khương Phục Tiên khẽ thở dài, sau đó âm u nói: “Không thể để người khác biết được.” “Đa tạ sư tôn.” Khuôn mặt thanh tú của Triệu Phi Yến hiện lên ý cười. Khương Phục Tiên khẽ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.