Thứ hai!
Từ xưa đến nay, bốn vị trí đầu trên Kim Môn Thạch Bi thứ chín luôn bất biến, nhưng hôm nay, Mạnh Hạo đã từ xuất phát điểm vô danh, tiến lên đến vị trí thứ hai!
Rất nhiều người suy đoán, giữa thứ nhất và thứ hai, nhất định có cách biết rất lớn, duy chỉ có Mạnh Hạo hiểu rõ, sau khi hắn luyện hóa Chí Tôn Huyết, sau khi hắn dung hợp xong miếng Niết Bàn Quả thứ nhất, khi đó hắn...
...đã có tư cách, xông vào Kim Môn Thạch Bi thứ chín lần nữa, đi cảm thụ... Quyền thứ ba sau Diệt Sinh Quyền, Xá Thân Quyền của lão giả kia!
Quyền thứ ba kia nhất định là vô cùng chói sáng, nhất định có sức mạnh hủy thiên diệt địa, nhất định chính là cảnh giới cực hạn của Thể tu!
Mặt khác, luyện chế Chí Tôn Huyết còn dư lại cũng cần phải có tiên ngọc linh thạch, lần này, dựa vào thành tích xếp thứ hai trên Kim Môn Thạch Bi thứ chín, khen thưởng thu được cũng miễn cưỡng đạt yêu cầu!
Ánh mắt Mạnh Hạo quét qua tấm bia đá, nhìn vào hạng mục khen thưởng, hơi tính toán một chút, ánh mắt hắn liền hiện lên vẻ mong đợi!
Một lát sau, theo hào quang Kim Môn Thạch Bi dần dần lắng xuống, Mạnh Hạo bỗng xoay người, ánh mắt như điện, nhìn về phía Phàm Đông Nhi lúc này sắc mặt đã tái nhợt đứng trong đám đông.
- Ngươi ăn gian!
Phàm Đông Nhi ngẩng đầu, hô hấp dồn dập, nhìn chằm chằm Mạnh Hạo, sau khi nói xong câu kia, nàng liền cắn răng lấy túi trữ vật trên người ném cho Mạnh Hạo.
Phàm Đông Nhi nàng dám thua dám chịu!
Nhưng sự chán ghét của nàng đối với Mạnh Hạo, lại càng mãnh liệt hơn, nàng mạnh xoay người, sắc mặt âm trầm đến cực hạn, định nhanh chóng rời đi. Nàng sợ nếu mình đi chậm, sẽ không nhịn được ra tay với Mạnh Hạo, mà một khi khai chiến, với lực lượng linh khủng của Mạnh Hạo hiện tại, nàng không có chút phần thắng nào.
Mạnh Hạo nhận lấy túi trữ vật, thần thức quét qua quan sát, trên mặt liền nở nụ cười, hắn cảm thấy Phàm Đông Nhi có rất nhiều khuyết điểm, nhưng có một ưu điểm khiến hắn rất thưởng thức, đó chính là... không chơi xấu, dám chơi dám chịu.
- Đông nhi sư muội, ngươi xem, phía sau còn có tám tấm bia đá nữa mà, ta thắng ngươi cảm thấy rất áy náy, chi bằng chúng ta tiếp tục đánh cuộc, thế nào? Mạnh Hạo vội ho một tiếng, nói với theo. Tính cách của hắn trước giờ không phải là "có thể tha được thì tha", mà là "nếu ngươi đã có địch ý đối với ta, nếu địch ý kia không thể đơn giản hóa giải, vậy thì không cần phải... hóa giải, đã như vậy... ta sẽ khiến cho ngươi không thoải mái gấp bội".
Mạnh Hạo trước giờ đều là như vậy, lúc này liền mở miệng cười nói.
Phàm Đông Nhi không quay đầu lại, nghiến răng nghiến lợi hóa thành một luồng cầu vồng, ầm ầm bay đi xa.
Mạnh Hạo cảm thấy thật đáng tiếc, tuy vậy hắn cũng chỉ nói cho có mà thôi, hắn không nắm chắc thông qua thí luyện những Kim Môn khác, nếu như Phàm Đông Nhi đồng ý, nhất định hắn sẽ tìm cách trì hoãn.
Tiếp đó, hắn liền nhìn đám đệ tử Cửu Hải Thần Giới ở xung quanh, thở dài.
- Không có một người tin cậy bên cạnh, quả thật là không dễ làm việc, nếu không, lần này chỉ cần thu phí quan sát, cũng có thể kiếm được một khoản rồi. Mạnh Hạo cảm thấy rất đau lòng, cho dù linh thạch đó không thuộc về hắn, những vừa nghĩ tới một cơ hội như vậy vừa mất đi, hắn cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
- Đau đầu quá, người khác thì đang tích cực tu hành, còn ta thì lại phải nghĩ hết biện pháp để kiếm tiền.
Mạnh Hạo thầm than, một lát sau hắn liền lắc lắc đầu lấy lại tinh thần, hóa thành cầu vồng bay thẳng tới một tòa Kim Môn Thạch Bi khác ở phía xa.
Nếu hắn đã xác định xông vào, dĩ nhiên trước tiên phải quan sát mỗi tấm bia đá một chút, đồng thời tranh thủ vơ vét tối đa chuyến đi này.
Thấy Mạnh Hạo bay đi xa, đám đệ tử Cửu Hải Thần Giới liền vội vàng đuổi theo, rất nhanh đã bắt kịp Mạnh Hạo, cùng đi tới tòa Kim Môn Thạch Bi thứ tám.
Khi Mạnh Hạo vừa đi tới bia đá, bất ngờ trên bầu trời phía xa có chín luồng cầu vồng đang xé gió bay đến, tốc độ nhanh như sấm sét, càng kinh người hơn chính là, bên trong chín luồng cầu vồng này không ngờ đều tràn ra khí tức Cổ Cảnh.
Chỉ trong chớp mắt cầu vồng đã tới gần, xuất hiện ở bên cạnh tấm bia đá, hóa thành chín tên yêu tu!
Chín người này, gồm bảy nam hai nữ, mỗi một người đều vô cùng tuấn mỹ, nhìn qua giống như tu sĩ, duy chỉ có mi tâm là có một chiếc vảy ấn ký. Trên người của bọn họ, bất ngờ đều tỏa ra khí tức đã tắt bốn ngọn Hồn Đăng.
Hơn nữa, hiển nhiên đây không phải Cổ Cảnh sơ kỳ bình thường, mà là thiên kiêu trong cảnh giới Cổ Cảnh sơ kỳ!
- Thì ra là bọn họ! Hải Giới Cửu Yêu! Không ngờ bọn họ lại đồng thời xuất hiện, chuyện này thật hiếm thấy!
- 20 người nổi danh nhất trong hàng đệ tử Cửu Hải Thần Giới chúng ta, có một thần nữ là Phàm Đông Nhi, mặc dù tu vi yếu nhất, nhưng địa vị lại cực cao; ngoại trừ thần nữ Phàm Đông Nhi ra, còn có chín đại thần tử, tu vi bọn họ rất cao thâm, mỗi một người đều là thiên kiêu một thời, hiện tại đã là Cổ Cảnh sơ kỳ.
- Yêu tu nhất mạch cũng như vậy, bọn họ có một vị hải nữ, địa vị tương đương với thần nữ, cũng có Hải Giới Cửu Yêu, tương đương với thần tử!
Xung quanh lập tức truyền ra tiếng kinh hô, nhất là những tên yêu tu, đều vô cùng phấn chấn.
Ánh mắt Mạnh Hạo lóe lên một cái, nhìn về phía chín tên yêu tu kia, chín người này cũng đang nhìn về phía Mạnh Hạo, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng. Trong chín người này, bất kỳ người nào cũng khiến cho Mạnh Hạo cảm thấy uy hiếp, dù sao bọn chúng cũng là Cổ Cảnh!
Mà Mạnh Hạo cảm thấy uy hiếp lớn nhất, chính là hai người trong đó, hai tên này đều là nam nhân, một tên trên trán có vảy hình tam giác, ngay cả đồng tử cũng có hình tam giác, trông vô cùng quỷ dị.
Người còn lại chính tên thanh niên đứng chính giữa trong chín người, tên này tuấn tú yêu dị, trang phục bằng vải hoa, mi tâm không phải là vảy, mà là ấn ký một con hải long, trên người hắn phát ra khí thế Vương giả, khuếch tán bốn phương tám hướng.
Hắn chính là... đệ nhất yêu trong Hải Giới Cửu Yêu!
Mạnh Hạo thu hồi ánh mắt, nhoáng lên một cái, tiến vào tòa Kim Môn Thạch Bi thứ tám. Ngay khi hắn vừa bước chân vào, không ngờ chín tên Hải Giới Cửu Yêu này cũng đều cất bước đi vào.
Vô số ánh mắt ở xung quanh đều đang chăm chú theo dõi nơi này, chuyện yêu tu căm hận Mạnh Hạo sớm đã truyền khắp tông môn, lúc này thấy Hải Giới Cửu Yêu xuất hiện, mọi người đều hiểu rõ, đây chính là thủ đoạn đả kích của yêu tu nhất mạch đối với Mạnh Hạo!
Không phải là trực tiếp ra tay, mà là đả kích Mạnh Hạo trên danh vọng, lấy Hải Giới Cửu Yêu tham gia thí luyện Kim Môn Thạch Bi, làm lu mờ thành tích của Mạnh Hạo.
- Không biết lần này, Mạnh Hạo có thể xếp hạng thứ mấy! Đám tu sĩ xung quanh tỏ ra mong đợi, nhưng cũng có một số người suy luận sâu sắc, cho rằng thế mạnh của Mạnh Hạo vốn là thân thể, nên mới có thể đạt được thành tích cao tại Kim Môn thứ chín, còn những phương diện khác, có lẽ cũng không hoàn mỹ.
Trên thực tế đúng là như vậy, chỉ một nén nhang sau, Kim Môn Thạch Bi liền phát sáng, khi tên của Mạnh Hạo hiện lên ở vị trí thứ 100, thân hình hắn liền hiện ra.
Gần như ngay khi Mạnh Hạo vừa xuất hiện, chín cái tên trong 20 người đầu tiên trên Kim Môn Thạch Bi, bất ngờ lại có chín cái tên đã bị thay thế, nhất là có một cái tên Long Thiên Hải, lại từ thứ bảy, nhảy lên tới thứ tư!
- Long Thiên Hải, đó chính là đệ nhất yêu của Hải Giới Cửu Yêu, không ngờ hắn lại lên đến vị trí thứ tư!
- Yêu tu nhất mạch, quả nhiên được Đệ Cửu Hải ưu ái, trên phương diện tu hành, rất dễ dàng cảm ngộ ra!
- Hơn nữa từ khi sinh ra, bọn họ đã quen thuộc với uy áp của Đệ Cửu Hải rồi, một khi rời khỏi, tu vi sẽ bạo tăng hơn nữa!
Trong lúc xung quanh còn đang bàn tán ầm ĩ, thì chín bóng người đã xuất hiện bên ngoài tấm bia đá, chính là Hải Giới Cửu Yêu. Vừa đi ra, bọn chúng liền cười lạnh nhìn về phía Mạnh Hạo, ánh mắt không chút che giấu vẻ khinh miệt.
- Thiếu tộc trưởng Phương gia mà bản lãnh chỉ có như vậy thôi sao, ta vốn tưởng rằng ngươi có thể lọt vào trước trăm chứ.
- Đây chính là đệ tử ba đại đạo môn liên hiệp thu nhận sao? Không chịu nổi một kích, ngay cả trước 100 cũng không đạt được, còn mặt mũi nào ở lại Cửu Hải Thần Giới chứ!
- Cũng không thể nói như vậy, có lẽ đây cũng không phải điều hắn muốn, chẳng qua là tên tuổi của hắn quá lớn, mà thực lực lại không xứng với danh khí mà thôi, nếu phải chỉ ra cái sai, thì sai chính là hắn không nên cuồng vọng tự đại! Chín tên kia châm chọc Mạnh Hạo không chút lưu tình, lời lẽ vô cùng thất đức.
- Hơn nữa thí luyện tại Kim Môn thứ chín, Phàm Đông Nhi sư muội từng nói hắn ăn gian, lúc này vừa nhìn là biết ngay, quả thật là ăn gian, nếu không, sao có thể có khác biệt to lớn như vậy chứ!
Từ thành tích có thể thấy được rất rõ ràng, bọn họ cùng Mạnh Hạo tiến vào, chín yêu đều xếp hạng trước 20, trong khi Mạnh Hạo lại chỉ ở vị trí sau 100.
Nếu không có sự so sánh khập khiễng này, thì đối với người không am hiểu, lần đầu bước chân vào thí luyện như Mạnh Hạo đã có thứ hạng như vậy, cũng xem là không tệ, hơn nữa hiển nhiên hắn còn chưa dùng toàn lực, mà chỉ tiến vào để thăm dò là chủ yếu.
Nhưng hiện tại so sánh như vậy, lập tức khiến tất cả đệ tử Cửu Hải Thần Giới ở xung quanh đều giật mình, thậm chí còn cảm thấy, Mạnh Hạo có vẻ vô cùng yếu đuối.
Mạnh Hạo lạnh lùng nhìn về phía chín tên yêu tu kia, chín tên này cũng đang nhìn về phía Mạnh Hạo, ánh mắt lộ ra vẻ khiêu khích, châm chọc. Về phần Long Thiên Hải, vẻ mặt hắn tỏ ra bình tĩnh hơn rất nhiều, nhưng loại bình tĩnh này, như thể là một loại cao cao tại thượng, xem Mạnh Hạo như con kiến hôi, không cần phải để ý, chỉ tùy ý đạp một cái, là có thể ép cho Mạnh Hạo tan xương nát thịt vậy.
Mạnh Hạo không nói gì, quan hệ với yêu tu, hắn biết đã không còn đường hòa giải, mà hắn cũng không nghĩ sẽ đi hòa giải, chỉ có điều trong lòng của hắn cũng cảm thấy có chút áy náy, theo lý, chuyện này quả thật cũng là do chính Mạnh Hạo đã từng giết chóc mà nên.
Hắn cũng không cãi lại, mà chỉ trầm mặc xoay người đi tới tòa Kim Môn Thạch Bi thứ bảy. Nhóm Hải Giới Cửu Yêu cũng đi theo, rất nhanh mọi người đã đi tới Kim Môn Thạch Bi thứ bảy. Theo Mạnh Hạo tiến vào, chín tên yêu tu kia cũng tiến vào theo, như thể cố ý không ngừng làm nhục Mạnh Hạo vậy.
Một nén nhang sau, Mạnh Hạo xuất hiện, lần này khá hơn một chút, xếp hạng thứ 90. Nhưng khi hắn vừa xuất hiện, thì đồng thời, tên của nhóm Hải Giới Cửu Yêu lại một lần nữa phát ra ánh sáng vàng, xếp hạng của bọn chúng cũng đều tăng lên, mặc dù tăng không lớn, nhưng cũng nằm trong top 20, tuy rằng Long Thiên Hải không trở thành top 5, mà là xếp thứ bảy, nhưng vẫn là nằm trong top 9.
Lại một lần nữa đối lập!
Sau đó là Kim Môn Thạch Bi thứ sáu, thứ năm, thứ tư, thứ ba, thứ hai...
Bọn chúng tựa như âm hồn bất tán, không ngừng bám theo Mạnh Hạo, chỉ cần Mạnh Hạo tiến vào bia đá thí luyện nào, bọn chúng sẽ lập tức tiến vào tấm bia đó, tựa như muốn vỗ vào mặt Mạnh Hạo, muốn nói cho Mạnh Hạo biết, bọn họ... hơn xa hắn vậy.
Mà những lời châm chọc sau mỗi một lần thí luyện, lại càng âm độc hơn, ngôn từ xảo quyệt, ý đồ giễu cợt không chút nào che giấu.
Sắc mặt Mạnh Hạo càng thêm lạnh băng, mấy lần thí luyện sau này, hắn cũng không dùng toàn lực, cũng sẽ không bị kích động, bởi vì hắn biết, cho dù dùng toàn lực, lúc này cũng rất khó vượt qua chín tên kia.
Hắn muốn, chỉ là thăm dò, làm quen với thí luyện một chút mà thôi, nếu có thể tiến vào top 100 là tốt nhất, nếu không được cũng không sao, lúc này còn chưa phải thời cơ hắn xông qua thí luyện.
Rất nhanh, chín tòa bia đá, Mạnh Hạo đã đi hết tám tòa, về phần một tòa cuối cùng, là tấm bia đá thí luyện uy áp, sau khi Mạnh Hạo liếc nhìn, cũng không tiến vào, mà xoay người bay về phía xa.
Nhóm Hải Giới Cửu Yêu phía sau hắn cười lạnh, đám đệ tử Cửu Hải Thần Giới lúc này cùng đã nhận ra bản chất sự việc. Nhưng bất kể như thế nào, trải qua chín tên yêu tu này chèn ép, sự rung động do Mạnh Hạo đưa tới tại Kim Môn Thạch Bi thứ chín trước đó, đã yếu đi rất nhiều, thậm chí rất nhiều người còn đang vô cùng hoài nghi, Mạnh Hạo... ăn gian!
Thấy Mạnh Hạo rời đi, chín yêu kia hiển nhiên không định bỏ qua cho Mạnh Hạo như vậy.
- Mạnh Hạo, không phải ngươi muốn cá cược sao, có dám cá cược cùng chúng ta hay không?
Trong nhóm chín yêu, lập tức có người châm biếm lên tiếng, âm thanh của hắn vang vọng, truyền khắp bốn phương tám hướng.
----------oOo----------