- Chết! Khuôn mặt hư ảo rống lên một tiếng ngập trời.
Đám tu sĩ thí luyện trong Đạp Tiên Kiều kia lúc này đều vô cùng rúng động, những người ở bên ngoài cũng đang hoảng sợ nhìn tám bàn tay khổng lồ, từ bốn phương tám hướng vỗ tới Mạnh Hạo kia.
Tám bàn tay này đều là do oán khí hợp thành, mang theo khí thế điên cuồng lao tới, bất kỳ một bàn tay nào đều có thể làm cho lòng người kinh hãi. Thời khắc này khi những bàn tay kia sắp sửa đập vào Mạnh Hạo, hai mắt hắn lóe lên, hừ lạnh một tiếng, tay phải nâng lên nhấn mạnh một cái xuống đất.
Mặt đất lập tức run rẩy, từng ngọn tiên sơn chợt phủ xuống, trực tiếp va chạm với tám bàn tay, tạo thành tiếng nổ ngập trời. Lại có một loạt thần hỏa từ trên tiên sơn bạo phát ra, lần thứ hai đối kháng cùng tám bàn tay kia, khiến cho mặt đất run rẩy, bốn phương tám hướng nổ vang. Chí Tôn Kiều của Mạnh Hạo cũng trong chớp mắt này, chợt đập xuống.
Trực tiếp va chạm với Đạp Tiên Kiều hồn. Một loạt tiếng gào thét thê lương từ Đạp Tiên Kiều hồn truyền ra, khiến cho toàn bộ Đạp Tiên Kiều run rẩy kịch liệt.
Dùng Chí Tôn Kiều, trấn áp Đạp Tiên Kiều, đây chính là kế hoạch của Mạnh Hạo!
Trên thực tế nếu Mạnh Hạo có thể lựa chọn, hắn càng hy vọng dùng máu của Quý gia khiến cho oán niệm của Đạp Tiên Kiều tán đi, chỉ có điều, với tu vi Mạnh Hạo hiện tại, hắn không làm được điểm này.
Nhưng một khi Mạnh Hạo rời khỏi nơi này, hắn không biết lúc nào mình sẽ trở về. Hứa hẹn của hắn đối với Hàn Sơn, mặc dù không có kỳ hạn, nhưng đối với ân nhân, Mạnh Hạo luôn tâm niệm, chỉ cần mình có thể giải khai, tuyệt đối sẽ không trì hoãn.
- Không! Gần như trong khoảnh khắc Chí Tôn Kiều nện xuống, Đạp Tiên Kiều hồn liền phát ra tiếng gầm thê lương, khuôn mặt to lớn kia nhìn thấy Chí Tôn Kiều, lập tức lộ ra vẻ bi ai cùng điên cuồng.
- Bỉ Ngạn Kiều... Bỉ Ngạn Kiều... Theo khuôn mặt to lớn kia gầm nhẹ, Mạnh Hạo liền ngẩn ra, thân thể hắn run mạnh, cẩn thận quan sát, lập tức liền nhìn ra đầu mối.
Hắn phát hiện, hình dáng của Đạp Tiên Kiều, không ngờ... rất giống Chí Tôn Kiều!
Tuy rằng chỉ cần là cầu, đều có chỗ tương tự, nhưng hai cây cầu này cho người ta cảm giác, dường như... là bắt chước ra vậy!!
Thậm chí ngay cả một chút hoa văn trên đó đều rất tương tự, điểm này lúc trước Mạnh Hạo không phát hiện ra, bởi vì Đạp Tiên Kiều đã bị đóng băng, nhưng hiện tại hai thứ cùng hiện ra có thể đối chiếu rất rõ ràng, hắn lập tức nhìn ra vấn đề.
- Chí Tôn Kiều, Đạp Tiên Kiều...
Hai mắt Mạnh Hạo lập tức sáng ngời.
- Đạp Tiên Kiều mà năm xưa Yêu Tiên Cổ Tông xây dựng, chính là... bắt chước Chí Tôn Kiều của ta, cũng có thể nói, là bắt chước Bỉ Ngạn Kiều mà ta cảm ngộ Chí Tôn Pháp vẽ ra! Hai mắt Mạnh Hạo trợn trừng, sự trùng hợp này, khiến đầu óc hắn trở nên quay cuồng.
Hắn đứng phắt dậy, vung tay một cái, uy áp Chí Tôn Kiều của hắn lập nặng hơn, thậm chí trên đó còn có ánh sáng xanh lấp lánh. Lực trấn áp, trở nên cường hãn hơn.
Trong tiếng nổ "ầm ầm", Đạp Tiên Kiều hồn truyền ra tiếng rống thê lương, muốn toàn lực chống cự lại, nhưng vào lúc này, dưới uy áp của Chí Tôn Kiều, bản thể Đạp Tiên Kiều tách rời thành vô số mảnh vỡ kia, không ngờ... lại kịch liệt chấn động.
Chấn động này là từ từng mảnh vỡ truyền ra, tựa như chúng muốn thoát khỏi lực hút, sắp bị Chí Tôn Kiều hấp thu mất, tựa như là... phỏng chế phẩm gặp được chính phẩm, không tự chủ được sắp bị hấp thu vậy!
Mà mấu chốt nhất chính là... Chí Tôn Kiều của Mạnh Hạo cũng không phải hoàn chỉnh!
Năm xưa khi ở Tiên Khư, hắn chỉ thấy được một đoạn cầu, chính là sau khi hắn cảm ngộ Chí Tôn Pháp thành công ngưng tụ ra, trong lúc thi triển mới có thể miễn cưỡng trở nên hoàn chỉnh, còn trên thực tế, hắn cũng không thấy hết được Chí Tôn Kiều hoàn chỉnh. Chí Tôn pháp... nhìn như hoàn chỉnh, kì thực cũng không trọn vẹn!
Nhưng hiện tại... việc xảy ra trước mắt đối với hắn mà nói, chính là cơ duyên cùng tạo hóa long trời lở đất!!
- Nếu Chí Tôn Kiều của ta có thể hấp thu Đạp Tiên Kiều phỏng chế, hoàn chỉnh bản thân... Như vậy uy lực của Chí Tôn Kiều này, sẽ chân chính bộc phát ra!
Quan trọng nhất chính là... một khi ta có thể làm được, thì không cần hóa giải oán khí, cũng có thể giải thoát cho Hàn Sơn đại ca!
- Bởi vì, nếu có thể thành công... từ này về sau, Đạp Tiên Kiều sẽ không còn ở đây nữa!
Mạnh Hạo hít sâu một hơi, hắn cảm thấy chuyện trên thế gian này quả thật là kỳ dị, nếu hắn không nhớ tới việc báo ân, sẽ không đi tới nơi này, từ đó cũng sẽ không thể gặp được cơ duyên không tưởng tượng nổi này.
- Hàn Sơn đại ca, không cần chờ ta diệt Quý gia rửa đi oán niệm trên Đạp Tiên Kiều nữa, hôm nay, ta sẽ...cứu hai vợ chồng huynh ra khỏi nơi này! Mạnh Hạo tỏ ra ngạc nhiên, sau khi hiểu rõ những chuyện này trong đầu, hắn rất nắm chắc có thể cứu được vợ chồng Hàn Sơn ra!
Trong tiếng nổ "ầm ầm", Đạp Tiên Kiều hồn tạo thành khuôn mặt gào thét, điên cuồng vùng vẫy, muốn thoát khỏi Chí Tôn Kiều trấn áp. Hai mắt Mạnh Hạo lóe lên một cái, bước ra một bước, khi xuất hiện lại, bất ngờ đã ở trên Chí Tôn Kiều!
Hắn bước ra bước thứ nhất!
Lập tức Chí Tôn Kiều nổ vang, tỏa ra ánh sáng xanh vô tận, lực trấn áp bạo tăng khiến cho Đạp Tiên Kiều hồn biến thành khuôn mặt kia càng kêu gào dữ tợn, vùng vẫy ngập trời, Chí Tôn Kiều cũng theo đó chấn động.
Dù sao Chí Tôn Kiều cũng không hoàn chỉnh, dù sao, Mạnh Hạo vẫn chưa phải là Đạo Cảnh!
Mà Đạp Tiên Kiều này đã tồn tại từ rất lâu, cho dù bị thiên nhiên khắc chế, nhưng lực lượng vẫn rất cuồng bạo.
Đúng lúc này, những mảnh đá vụn vì oán niệm mà liên kết lại với nhau kia, theo chấn động truyền ra, đột nhiên bay ra mấy khối, lao thẳng tới Chí Tôn Kiều, bất ngờ... dung nhập vào Chí Tôn Kiều, khiến cho uy áp Chí Tôn Kiều của Mạnh Hạo lập tức tăng lên, truyền ra tiếng nổ vang ngập trời.
Bên trong màn sáng xanh, bất ngờ có ánh sáng màu trắng từ trên Chí Tôn Kiều phát ra.
Dường như, Chí Tôn Kiều được mấy khối đá kia bổ sung, khiến cho nó... trở nên ngưng thực hơn một chút!
Mạnh Hạo mừng rỡ, một màn này không khỏi chứng minh cho phán đoán của hắn là chính xác!
- Chí Tôn Kiều hoàn toàn trùng tổ, chính là ngày hôm nay! Mạnh Hạo vung tay áo, bước ra bước thứ hai, thiên địa nổ vang, uy áp Chí Tôn Kiều bạo tăng, Đạp Tiên Kiều hồn gầm thét, vùng vẫy nới rộng khoảng cách, khiến cho thiên địa không ngừng nổ vang.
Nhưng cho dù nó có vùng vẫy kịch liệt thế nào, cũng không thể ngăn cản từng khối đá bay ra, một khối, hai khối, ba khối...
20 khối, 50 khối, 100 khối...
Dần dần, đá xây cầu bay ra càng ngày càng nhiều, không ngừng sáp nhập vào Chí Tôn Kiều. Một màn này khiến cho tất cả tu sĩ thấy được đều trở nên rúng động, hoảng sợ.
Nhất là những tu sĩ đang ở ngay trên từng khối đá xây cầu kia, hết thảy xảy ra giống như ác mộng, khiến bọn họ hiện ra sợ hãi trước giờ chưa từng có, mà thân ảnh Mạnh Hạo đứng trên cầu, đã trở thành ấn tượng khắc sâu không thể phai mờ suốt cả đời bọn họ.
Cho dù sau này tu vi bọn họ trở nên cao thâm, cho dù có một ngày bọn họ trở thành Đạo Cảnh, trở thành lão tổ, nhưng bọn họ vẫn sẽ vĩnh viễn không thể quên giờ khắc này, không thể quên thân ảnh Mạnh Hạo từng bước sinh hoa (sen) kia!
Từng bước sinh hoa, duy ngã độc tôn!
Những tu sĩ này, Mạnh Hạo cũng không làm khó, khi từng khối đá xây cầu bay ra, bọn chúng đều được một cỗ lực lượng nhu hòa đẩy ra, mặc dù sau đó bọn họ trở thành đang lửng trong hư vô, nhưng cũng không bị thương tổn.
Trong tiếng "rầm rầm" càng thêm mãnh liệt, Mạnh Hạo lại đi ra bước thứ ba, bước thứ tư, bước thứ năm!
Mỗi một bước hạ xuống, đều khiến cho thiên địa nổ vang, càng nhiều đá xây cầu bay lên, sáp nhập vào Chí Tôn Kiều, khiến cho uy áp Chí Tôn Kiều càng thêm khủng bố, không ngừng...trở nên ngưng thực hơn.
Hơn nữa theo uy áp ngày càng mạnh hơn, Đạp Tiên Kiều hồn cũng phát ra tiếng gào thét càng thêm thê lương, dần dần nó cũng không chịu nổi, hồn ảnh vỡ ra, không ngừng trầm xuống.
Nó tồn tại đã lâu, nhưng tuyệt không nghĩ tới, hôm nay lại có người mang theo Chí Tôn Kiều đến trấn áp mình, nó bị khắc chế gắt gao!
- Không!! Đạp Tiên Kiều hồn rống giận, khí thế lập tức bạo tăng, hóa thành lực công kích đánh thẳng tới Chí Tôn Kiều. Tiếng nổ ngập trời truyền ra, Chí Tôn Kiều chấn động, hai mắt Mạnh Hạo lộ ra vẻ ngạc nhiên.
- Đá xây Đạp Tiên Kiều, trở về Chí Tôn Kiều, từ nay về sau, các ngươi không còn là Đạp Tiên, mà trở thành... một phần của Chí Tôn!
- Cơ hội như vậy, cả đời chỉ có lần này, đá xây Đạp Tiên Kiều... không trở về còn đợi đến khi nào! Thanh âm Mạnh Hạo ẩn chứa tu vi, ẩn chứa ý chí Chí Tôn Kiều rầm rầm truyền ra, khiến cho thiên địa biến sắc, bầu trời nổ vang, hư vô run rẩy, khiến cho Đạp Tiên Kiều tại một sát na này, bất ngờ nổ tung!!
Những khối đá vụn ngưng tụ lại thành hình cây cầu gần như hoàn chỉnh kia, lúc này không còn thu hút lẫn nhau nữa, mà trực tiếp sụp đổ thành vô số đá vụn, tạo thành một dải cầu vồng, từ vị trí lơ lửng giữa hư không bay thẳng tới... Chí Tôn Kiều!
100, 1000, mười ngàn, 100 ngàn, 1 triệu... Vô tận đá xây cầu ầm ầm bay lên.
Một màn này rơi vào trong mắt tu sĩ bốn phía, đã trở thành hoảng sợ, trở thành khiếp sợ!
- Hắn... hắn lấy đi Đạp Tiên Kiều?
- Không phải lấy đi, mà là cắn nuốt, dung hợp Đạp Tiên Kiều!
- Mạnh Hạo... hắn... hắn quá mạnh mẽ! Những tu sĩ này lập tức la lên thất thanh.
Vị trí Đạp Tiên Kiều, vì toàn bộ đá xây cầu bay lên không, khiến cho tinh không xung quanh trở nên vặn vẹo như muốn sụp xuống, kinh thế hãi tục!
Theo đá xây cầu không ngừng sáp nhập vào trong, Chí Tôn Kiều liền phát ra hào quang ngập trời, khí thế bạo tăng, uy áp càng thêm mạnh mẽ. Thậm chí theo Chí Tôn Kiều mạnh lên, vô tận sóng gợn cũng xuất hiện, quét ngang ra xung quanh.
Càng kinh người hơn chính là, trên Chí Tôn Kiều này, không ngờ lại tản ra một cỗ khí tức... dường như không thuộc về Sơn Hải Giới, khí tức này, chính là một loại ý chí thức tỉnh!
Đó là... ý chí của Chí Tôn Kiều, đó là... ý chí của Bỉ Ngạn Kiều!
Ý chí Đạp thiên!
Khí tức này tràn ra, lập tức khiến cho toàn bộ Đệ Cửu Sơn Hải nổ vang, khiến Đệ Bát Sơn Hải, Đệ Thất Sơn Hải, thậm chí toàn bộ Sơn Hải Giới, vào giờ khắc này đều bạo phát!
Chín tòa núi, chín đỉnh núi, chín vùng biển, chín con Thánh thú Huyền Quy, trong chớp mắt này, không ngờ lần nữa phát ra tiếng gầm thét thê lương, giống y hệt như năm đó phát hiện ra dị tộc bên ngoài 33 thiên xuất hiện vậy!!
----------oOo----------