Mục lục
Ngã Dục Phong Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Yêu khí Phong Chính!

- Yêu phong đệ bát cấm!

Mặt đất chấn động, mặc dù mặt đất đã trở thành kết tinh, nhưng vẫn có từng luồng khí tức vô hình mà người ngoài nhìn không tới, từ bốn phương tám hướng gào thét mà đến. Những khí tức này lao thẳng đến chỗ Mạnh Hạo ở giữa không trung, trong phút chốc liền ngưng tụ cùng một chỗ, hóa thành sương mù vô hình quay cuồng.

Sương này là yêu, khí tức ngập trời, vờn quanh người Mạnh Hạo, mặt đất giống như bị Mạnh Hạo dẫn động lực lượng bản nguyên, trong nháy mắt ngưng tụ mà ra, theo tay phải của Mạnh Hạo, lao thẳng đến mười đạo thiên kiếp đang buông xuống từ thiên không.

Tiếng động nổ vang kinh thiên động địa, từng đạo lôi đình hạ xuống, rền vang kinh thiên, tầng tầng yêu khí quanh thân Mạnh Hạo vỡ vụn, lôi kiếp buông xuống cũng không ngừng tiêu tán.

Cũng chỉ trong cái chớp mắt, khi mười đạo lôi kiếp chỉ còn lại ba đạo thì toàn bộ yêu khí quanh thân Mạnh Hạo đều vỡ nát. Ba đạo lôi kiếp nổ vang, đánh xuống thân thể Mạnh Hạo, mặc dù đã được tơ của Vô Mục tằm ngăn lại một chút, nhưng vẫn phát tiết lên người Mạnh Hạo.

Toàn thân Mạnh Hạo chấn động, phun ra một ngụm lớn máu tươi, thân mình như sao băng, lao thẳng xuống mặt đất. Ầm một tiếng đã nện lên trên mặt đất, kết tinh dập nát, từng khe nứt nhanh chóng lan tràn, xuất hiện một cái hố sâu cực lớn.

Bầu trời kiếp vân cuồn cuộn, tia chớp chạy quanh, từng đạo lôi đình khoảnh khắc ngưng tụ cùng một chỗ, màu sắc biến hóa, cho đến sau khi hóa thành thiên kiếp bốn màu, tiếng sấm truyền khắp thiên địa.

Trong ba ngàn dặm, năm lão giả Nguyên Anh vẫn còn tồn tại kia, cũng đồng loạt phun ra máu tươi, có hai người, thân thể trực tiếp nổ bung, Nguyên Anh suy yếu đang muốn chạy trốn, nhưng lại bị lôi đình trực tiếp xóa bỏ.

Tiếng gầm thê lương trước khi chết, mang theo sự không cam tâm của bọn họ truyền khắp ba nghìn dặm. Ba lão giả còn lại giờ phút này thân thể run run, vẻ mặt lộ ra sự tuyệt vọng, trong tâm bọn họ dĩ nhiên có oán độc ngập trời đối với Mạnh Hạo, nhưng lại không hề có biện pháp.

Đúng lúc này, tầng mây quay cuồng, tia chớp bốn màu gào thét lao thẳng về phía mặt đất, nhằm về phía hố sâu trên mặt đất. Nhưng ngay khoảnh khắc khi tia chớp bốn màu này hạ xuống, một cánh tay bỗng nhiên từ trong hố sâu nâng lên, một quyền đánh về phía lôi kiếp bốn màu.

Nổ vang kinh thiên, mặt đất chấn động, toàn thân Mạnh Hạo gần như cháy đen, tràn đầy máu tươi, nhưng từ trong con mắt hắn tử quang lóng lánh, thương thế lại lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà khôi phục. Hắn nở nụ cười, tiếng cười khàn khàn, nhưng lại mang theo một cỗ hào khí, thân mình ngay lập tức bay lên, lao thẳng đến giữa không trung.

- Kim Đan kiếp, đã rơi xuống gần trăm lôi, ngươi còn có thể lại đến!

Thanh âm của Mạnh Hạo quanh quẩn, trong mắt của hắn lộ ra sự điên cuồng, thanh âm truyền khắp bát phương.

Bầu trời kiếp vân nhất thời quay cuồng, hình như có thiên uy tức giận nổ vang, toàn bộ màn trời tại trong nháy mắt này, trực tiếp đã trở thành màu đỏ, cùng lúc đó, từng đạo thiên kiếp màu đỏ như sấm mưa ầm ầm buông xuống.

Lôi đình màu đỏ này dừng trên người Mạnh Hạo hóa thành vô số điện quang chạy nhảy, nhưng Mạnh Hạo vẫn đứng ở giữa không trung, ngẩng đầu, khí thế không ngừng mà kéo lên.

Cùng lúc đó, bầu trời đỏ rực, xuất hiện màu sắc thứ hai, màu đen!

Nửa đỏ, nửa đen, dông tố buông xuống, giờ phút này cũng đã trở thành hai màu, nổ vang quanh quẩn, chấn động thiên địa, ngay sau đó, xuất hiện loại màu sắc thứ ba, xanh!

Đỏ, đen, xanh, ba màu trên trời lần lượt giao nhau, khiến cho lôi đình bát phương đều thành ba màu!

Nhưng còn chưa hết, lúc này lại có thêm màu sắc thứ tư xuất hiện!

Đó là màu trắng!

Thiên không bốn màu, kiếp vân bốn màu đan xen cùng một chỗ, sau đó hóa thành bầu trời bốn màu, thiên lôi bốn màu chân chính, ầm ầm nổ vang, rầm rầm đánh thẳng xuống mặt đất.

Thân ảnh Mạnh Hạo ỏ bên trong thiên lôi bốn màu, bên ngoài thân thể hắn là tơ của Vô Mục tằm vờn quanh, tu vi vận chuyển, đối kháng thiên kiếp.

Đúng lúc này, thiên địa rầm một tiếng, như có thân ảnh vô hình đang gầm thét, bầu trời bốn màu... Xuất hiện sắc thứ năm!

Màu vàng!

Đỏ, đen, xanh, trắng, vàng!

Bầu trời năm màu, lôi kiếp ngũ sắc, này... Chính là thiên kiếp cuối cùng trong Kim Đan kiếp của Mạnh Hạo. Hắn nhìn bầu trời năm màu, trong chớp mắt này, Mạnh Hạo có một loại trực giác mãnh liệt, nếu mình có thể vượt qua ngũ sắc lôi này, như vậy thiên kiếp của hắn, sắp kết thúc!

- Thiên kiếp cuối cùng!

Hai mắt Mạnh Hạo lộ ra chấp nhất mãnh liệt!

- Thiên kiếp có ngũ sắc, ngũ hành cũng có ngũ sắc... Trong này hẳn là có liên hệ gì đó.

Hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, nhưng giờ phút này không phải là lúc hắn suy tư, nháy mắt khi ngũ sắc thiên thành hình, một đạo lôi kiếp ngũ sắc, ầm ầm hạ xuống.

Nháy mắt nó hạ xuống, đầu tiên thì Mạnh Hạo nhìn thấy thiên kiếp ngũ sắc này giống như một cọc gỗ thật lớn, đang từ bầu trời đánh xuống mặt đất. Nhưng khi nó tới gần hơn, lại biến thành một thanh lợi kiếm kim sắc, như muốn xuyên thấu tất cả hư vô, tiếp đó lại biến thành biển rộng, giống như vòng quanh bầu trời mà đến.

Nhưng ngay tức thì lại biến hóa, rồi trở thành biển lửa có thể đốt cháy tất cả sinh mệnh, tại đây trong biển lửa, cũng có một pho tượng nê điêu!

Năm loại biến hóa này chỉ thoáng cái liền biến mất nhưng lại rõ ràng in sâu trong lòng Mạnh Hạo, khiến tâm thần hắn chấn động, như ngộ ra điều gì.

Rầm!

Lôi kiếp ngũ sắc buông xuống, trực tiếp dừng ở trên người Mạnh Hạo, có tơ Vô Mục tằm phân tán, có Tử Đồng thuật của Mạnh Hạo không ngừng vận chuyển, có tu vi Hoàn Mỹ của hắn toàn lực bùng nổ, có tay phải giống như thiên kiếp không thể diệt của hắn, tiếng động nổ vang gần như muốn chấn điếc năm ngàn người đang chạy bộ ở bên ngoài ba nghìn dặm kia, truyền khắp trời cao.

Trong lôi kiếp ngũ sắc này, ba lão giả Nguyên Anh còn sót lại trong phạm vi ba nghìn dặm, lại có một người toàn thân run run, trực tiếp trở thành huyết nhục, trong khoảnh khắc liền hóa thành tro bụi, Nguyên Anh diệt hết.

- Bầu trời năm màu, đây là ngũ sắc thiên trong truyền thuyết!!

Lão giả áo bào trắng của bộ lạc Tinh Túc giờ phút này áo bào đã muốn hỏng mất, lộ ra gương mặt tang thương, gương mặt này thoạt nhìn cực kỳ già cả. Nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là người này ngũ quan vặn vẹo, đem một lỗ tai bao lấy, là một dị dạng!

Hai mắt lão lộ ra hồng mang, giờ phút này thân thể run run, nhìn bầu trời, lộ ra sự kính sợ trước nay chưa có.

Mạnh Hạo toàn thân run run, gắt gao cắn răng, toàn thân đắm chìm ở bên trong lôi kiếp ngũ sắc, có tia chớp ngũ sắc không ngừng mà chạy quanh, như muốn xé rách thân thể hắn, muốn xóa bỏ linh hồn hắn. Thậm chí xâm nhập đến bên trong máu thịt của hắn, muốn huyết mạch của hắn dập nát.

Nhưng trong lúc này tơ của Vô Mục tằm đã bộc phát ra sự cứng cỏi kinh người, tầng tầng vờn quanh. Tơ tằm này không thể bị chém đứt, như pháp bảo sắc bén nhất trong thiên địa, không ngừng xoay tròn phân cách thiên kiếp ngũ sắc.

Dưới sự trợ giúp của tơ tằm, lôi kiếp ngũ sắc chậm rãi tiêu tán, cho đến khi một đạo lôi kiếp này hoàn toàn biến mất, thì Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời rống một tiếng, trong mắt mây tía tràn ngập, toàn thân lập tức khôi phục, nhưng trên mặt của hắn, lại xuất hiện một tia dấu hiệu già đi rõ ràng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK