Nếu hắn không ra ngoài mà nói, chướng khí tràn ngập bốn phía, hắn cũng phải chết chắc! Tóm lại, nơi đây là nơi ba trại Linh Sơn ta truyền xuống, người ngoài nhìn thấy... đều phải chết! Trong mắt lão già lộ ra lệ mang, sáu người kia cũng gật đầu.
Giờ phút này, Mạnh Hạo khoanh chân ngồi trong động phủ, linh khí bốn phía nồng đậm làm cho tu vi Mạnh Hạo càng thêm sinh động, vận chuyển toàn thân, trong lúc thổ nạp làm cho Đan Hải tràn đầy, mơ hồ có xu thế đọng lại.
Mạnh Hạo hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn tảng đá lớn trước động phủ, ánh mắt lóe lên, hai thanh kiếm gỗ bay ra, cắm hai bên thân thể, hắn lại vung tay phải lên, một tấm phù xuất hiện phía trước, dán lên tảng đá chắn lối trước cửa động.
Cái phù này là hắn lấy được của Vương Đằng Phi năm đó, uy lực thế nào thì hắn không biết được, trước sau vẫn chưa từng dùng. Nhưng vật này đã từng được Vương Đằng Phi lấy ra lúc đó, tuyệt đối không tầm thường.
- Xem ra nơi đây có vài chuyện bí ẩn mà không muốn người ngoài biết được, nhưng nếu bọn chúng không trêu chọc tới thì thôi, nếu dám tới quấy rầy ta tu hành Trong mắt Mạnh Hạo lóe ra hàn mang, thần sắc bình tĩnh. Từ trong túi trữ vật, hắn lấy ra mai rùa có liên quan tới Hoàn Mỹ Trúc Cơ của Thượng Quan Tu, vừa nhìn hắn liền nhíu mày.
- Muốn luyện thành Hoàn Mỹ Trúc Cơ Đan thì cần có lò luyện đan. Thượng Quan Tu có để lại một cái lò luyện đan, nhưng cũng phải cần bản thân có tạo nghệ luyện đan nhất định. Nếu không thì tỷ lệ thất bại rất cao, nhưng thảo dược kia cực kỳ trân quý, mỗi lần thất bại thì tính một lần, tuy nói có thể phục chế nhưng cái giá phải trả cũng quá lớn! Mạnh Hạo trầm ngâm, hắn không biết luyện đan, việc này đối với Mạnh Hạo mà nói, có chút phiền phức.
Sau một lúc lâu, Mạnh Hạo lấy ra một đống tài liệu chế thuốc cần thiết, lấy ra gương đồng, bắt đầu thử phục chế. Sau mấy canh giờ, linh thạch đã tiêu hao rất nghiêm trọng, theo tính toán của Mạnh Hạo, dù hắn có cả núi linh thạch, nhưng cứ phục chế như thế này thì không bao lâu mình cũng sẽ trở thành kẻ nghèo rớt dái!
- Đây chỉ là một hạt phân đan cần thiết Hoàn Mỹ Trúc Cơ đan này, muốn luyện chế còn chia làm hai bước, bước thứ nhất luyện chế ra bảy viên phân đan khác nhau, mỗi một viên cũng không có hiệu quả cụ thế. Bước thứ hai là cầm bảy viên phân đan này mà luyện hóa chung một chỗ mới luyện ra được Hoàn Mỹ Trúc Cơ đan. Trong chuyện này,thiếu một phân đan thì sẽ không thành công!
- Bảy viên phân đan, Thượng Quan Tu luyện chế được hai viên, nhưng còn có năm viên Ta chưa từng có chút trụ cột gì về luyện đan, e là luyện mấy chục lần mới thành công được một. Như vậy, đống linh thạch của ta này căn bản không đủ, thậm chí còn ảnh hưởng tới Trúc Cơ của bản thân.
- Luyện đan Luyện đan, nếu ta có đủ tạo nghệ trên phương diện luyện đan, vậy thì chuyện này liền được giải quyết! Mạnh Hạo nhíu mày, trong tay hắn có một vài phương pháp luyện đan đơn giản mua được từ trong Thiên Hà Phường, nhưng loại luyện đan này, nếu tự học thì không biết mất bao lâu, hơn nữa còn không nhất định thành công. Dù sao, những phương pháp luyện đan này quá mức tầm thường, đại hành gia luyện đan chân chính thì những phương pháp luyện chế đều là tuyệt mật, không dễ truyền ra ngoài, đó thường thường là côi bảo của tông môn.
- Dựa theo phương pháp bình thường, trước phải luyện chế Hoàn Mỹ Trúc Cơ Đan, sau mới Trúc Cơ. Vậy thì cũng không cần vội, Thượng Quan Tu cũng là lựa chọn phương pháp này.
- Nhưng. Hai mắt Mạnh Hạo lóe lên.
-... nhìn thì phương pháp kia rất phù hợp với yêu cầu, nhưng nếu một ngày chưa tới Trúc Cơ, sẽ gặp phải rất nhiều nguy hiểm! Vì vậy mà Thượng Quan Tu mới phải chết đi, nếu gã đã sớm Trúc Cơ mà nói, vậy thì sẽ không chết trong tay ta, phương pháp của gã không thể thực hiện!
- Bất kể thế nào, ta phải Trúc Cơ trước, sau đó ta mới luyện chế Hoàn Mỹ Trúc Cơ đan, nếu thời gian thật sự không kịp, Hoàn Mỹ Trúc Cơ không luyện thành, vết nứt Đạo Đài đã tạo thành, vậy thì khó mà tu bổ Vậy, Vô Hạ cũng được! Mạnh Hạo cắn răng một cái, quyết đoán bỏ qua Hoàn Mỹ Trúc Cơ đan, tuy nói thứ này làm người ta tim đập thình thịch, nhưng hiện tại thì không thực tế.
- Cũng chỉ có vào Trúc Cơ, sau khi vào Nam Vực, tìm kiếm phương pháp giải độc, nếu không, một tên tu sĩ Ngưng Khí, rất khó mà làm được Mạnh Hạo thầm hạ quyết tâm, giờ phút này, hắn không suy tư nhiều nữa, thu hồi mai rùa cùng dược thảo, trực tiếp lấy ra một viên Trúc Cơ Đan, bắt đầu phục chế.
Tuy nói tu vi của hắn đã đến Ngưng Khí đại viên mãn, đột phá Trúc Cơ càng có phần nắm chắc hơn, nhưng vì cầu ồn thỏa, Mạnh Hạo vẫn quyết định mượn dùng lực của Trúc Cơ Đan!
Một lát sau, Mạnh Hạo nhìn năm viên Trúc Cơ Đan trước mặt, sau khi hít sâu một hơi, hắn vỗ túi trữ vật, một cây cờ nhỏ mang theo tia chớp lượn lờ bay ra. Mạnh Hạo bấm tay niệm chú, cây cờ tự mình cắm xuống mặt đất. Không cần lực lượng của Mạnh Hạo, cây cờ tự động hấp thu linh khí thiên địa bốn phía, hóa thành một mảnh sương mù, bao phủ phạm vi mười trượng quanh Mạnh Hạo.
- Nuốt Trúc Cơ Đan, thân thể sẽ có một thời gian cứng đờ, nhưng có lôi kỳ này đủ bảo vệ ta không lo lắng. Với lại, lấy tu vi của ta, thời gian cứng đờ này cũng cực kỳ ngắn ngủi! Mạnh Hạo nhìn thoáng qua cây cờ nhỏ hóa thành sương mù kia.
Có thể nói, trong đám bảo bối của Kháo Sơn Lão Tổ, thứ thần bí nhất chính là Cổ Ngọc Phong Yêu, làm cho Mạnh Hạo rất thích, ngoài đống linh thạch như núi kia, chính là cán cờ nhỏ này. Về phần Như Ý Ấn thì Mạnh Hạo vẫn mãi không nghiên cứu rõ, chuẩn bị sau khi Trúc Cơ liền nghiên cứu tiếp.
Lúc này, hắn hít sâu một hơi, không chút do dự nuốt lấy một viên Trúc Cơ Đan vào miệng. Trúc Cơ Đan vừa vào miệng liền tan, nhất thời hóa thành linh lực nồng đậm trực tiếp truyền vào trong cơ thể Mạnh Hạo. Toàn thân hắn chấn động, dù không phải lần đầu nuốt Trúc Cơ Đan, nhưng hắn vẫn cảm nhận được, trong chớp mắt này, thân hắn liền giống như một con thuyền nhỏ cô độc trong từng cơn sóng lớn, đầu óc ùng ùng, nhưng hắn vẫn bảo trì linh lực vận chuyển trong cơ thể.
Linh khí tràn đầy bắt đầu vận chuyển, dần chảy về trong Đan Hải của Mạnh Hạo, làm cho Đan Hải quay cuồng cuộn sóng, trong đó, Yêu đan phập phồng, giống như Đan Hải muốn hóa thành một tòa Đạo Đài.
Một khi Đạo Đài xuất hiện, tu vi Mạnh Hạo sẽ từ Ngưng Khí bước vào cửa tu chân, bước vào Trúc Cơ cảnh!
Một khi Trúc Cơ liền không còn là phàm nhân, chân chính bước vào con đường tu chân, từ nay về sau không thể quay đầu, bởi vì, sau con đường này đã không còn làm phàm trần. Một khi bại lui về sau, liền đại biểu không thích hợp sinh tồn trong Tu Chân giới này!
Đó chính là đi ngược dòng nước!
Là không tiến tất lui!