Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, tràn ngập vẻ trang nghiêm, nhất là dưới vẻ ánh đèn dầu trong đại điện chiếu ra, thân hình của Đường Hoàng cũng trở nên mờ ảo, duy nhất có thể thấy được rõ ràng, chính là cặp mắt sáng lấp lánh mang theo uy nghiêm kia.
Phương Thủ Đạo cùng Phương Ngôn Khư tiến lên một bước, với thân phận và tu vi của bọn họ, không ngờ lại ôm quyền, cúi đầu hành lễ thật sâu về phía Đường Hoàng trong đại điện.
Phương Tú Phong, phụ thân Mạnh Hạo cũng ôm quyền cúi đầu hành lễ.
Ánh mắt Mạnh Hạo như điện, vẻ mặt trịnh trọng, cũng cúi đầu hành lễ. Hắn hiểu rõ, bất kể hai vị lão tổ hay là Phương Tú Phong phụ thân hắn, khi cúi người hành lễ với Đường Hoàng, cũng chính là...hành lễ với toàn bộ La Thiên Lý gia, người đã hy sinh vì Sơn Hải Giới.
Một gia tộc như vậy, xứng đáng để tất cả mọi người cúi đầu kính ngưỡng. Cho dù cũng đồng dạng là La Thiên gia tộc, nhưng dũng khí hy sinh trong trong chiến đấu ở giai đoạn đầu của trận hạo kiếp Tiên giới, so với dũng khí hy sinh khi hết thảy cơ bản đã ổn định... thì vừa nghĩ đã biết.
Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, không có ai lên tiếng. Sau một lúc lâu, trong đại điện truyền ra một tiếng thở dài, tiếng thở dài này kéo dài rất lâu, như ẩn chứa tang thương, cô độc. Ngay sau đó, cả đại điện không còn âm u, mà trong nháy mắt liền sáng lên, Đường Hoàng ngồi trên ngai vàng cũng đứng dậy, cất bước đi ra đại điện.
Đó là một nam nhân trung niên mặc long bào, vẻ mặt không giận mà uy, hắn đứng ở nơi đó, khiến trời đất Nam Thiên Tinh dường như cũng trở nên ảm đạm trước mặt hắn, tựa như hắn chính là chủ nhân của Nam Thiên Tinh vậy!
Trên thực tế, Lý gia đời đời đều để lại một huyết mạch La Thiên duy nhất trấn thủ tại chỗ này, nên hắn...quả thật có thể gọi là chủ nhân của Nam Thiên Tinh.
Cho dù tu vi hắn không phải là đỉnh phong, nhưng bằng vào huyết mạch gia tộc, bằng vào ý chí tổ tiên, hắn chính là người duy nhất trên toàn Sơn Hải Giới, có thể ở trên Nam Thiên Tinh, người duy nhất có thể phát huy uy lực của trận pháp của La Thiên Lý gia hiến tế toàn tộc tạo thành.
Dưới trận pháp kia, việc giết chết Đạo Cảnh đối với hắn mà nói, dễ như trở bàn tay!
- Mục đích Tú Phong huynh đến, Lý mỗ đã biết...
- Chuyện này có quan hệ trọng đại, trước giờ chưa từng phát sinh, có thể thành công hay không... Lý mỗ cũng không nắm chắc.
- Nếu thành công là tốt nhất, nhưng một khi thất bại, cho dù Tú Phong huynh thành công nhập Đạo, thì trong chớp mắt cũng sẽ bị trận pháp giết chết, chuyện này cho dù là Lý mỗ cũng không thể ngăn trở. Điều này sẽ khiến cho khó khăn khi ngươi nhập Đạo tăng thêm gấp mấy lần, ngươi... đã suy nghĩ kỹ chưa? Đường Hoàng chậm rãi lên tiếng, thanh âm vang vọng, mang theo uy áp vô tận, khiến cho bầu trời nổi mây mù cuồn cuộn, mặt đất tựa hồ cũng khẽ chấn động.
Hắn không nói sai, hắn đích xác có thể khống chế trận pháp, nhưng đó chỉ là không chế để công kích, chứ không thể áp chế. Nếu Phương Tú Phong muốn rời khỏi Nam Thiên Tinh, Đường Hoàng có thể miễn cưỡng áp chế, để cho Phương Tú Phong trốn ra khỏi Nam Thiên Tinh một thời gian.
Nhưng Phương Tú Phong... lại không thể rời khỏi Nam Thiên Tinh, kể từ đó, Chuẩn Đạo thì còn dễ nói, nhưng nếu là nhập Đạo, gần như hẳn phải chết.
Mạnh Hạo nghe đến đây, trong lòng liền chấn động nhìn về phía Phương Tú Phong. Phương Thủ Đạo cùng Phương Ngôn Khư cũng đang trầm mặc nhìn Phương Tú Phong, bất kể Phương Tú Phong lựa chọn như thế nào, bọn họ cũng sẽ chấp nhận.
Trên thực tế, cho dù không phải Đạo Cảnh, Phương Tú Phong vẫn là gia chủ Phương gia, chỉ có điều... Vị trí gia chủ này, có lẽ trong khoảng thời gian ngắn thì không thành vấn đề, nhưng thời gian dài, hơn nữa sau đó Mạnh Hạo sẽ rời khỏi Đệ Cửu Sơn Hải, nhất định sẽ có tộc nhân không phục. Đối với gia tộc mà nói, chuyện này không ổn.
Cho nên, Phương Thủ Đạo cùng Phương Ngôn Khư mới quyết định, không tiếc hết thảy, giúp Phương Tú Phong nhập Đạo, một khi nhập Đạo thành công... thì Phương Tú Phong sẽ chính là gia chủ Phương gia chân chính, không thể rung chuyển, không thể dao động.
Về phần lựa chọn như thế nào, đó là do Phương Tú Phong, cho dù là Mạnh Hạo hay bọn họ cũng không thể ảnh hưởng.
Phương Tú Phong trầm mặc, cũng không suy tư quá lâu, hắn liền ung dung cười.
- Nếu Phương mỗ đã tới đây, thì cần gì phải chần chờ chứ, Lý huynh, làm phiền. Phương Tú Phong bình tĩnh nói, trong mắt hiện lên vẻ quyết đoán, chấp nhất, hắn vốn cũng không muốn cam tâm làm người bình thường, hắn cũng có lý tưởng hào hùng của mình, chỉ vì Mạnh Hạo mà hắn đành phải bỏ đi tất cả lý tưởng trong lòng, cam nguyện trấn thủ Nam Thiên Tinh.
Nhưng khi Mạnh Hạo đã không còn lo ngại gì, hùng tâm tráng trí của hắn, lại lần nữa bay lên!
- Cha... Mạnh Hạo lo lắng, khẽ lên tiếng.
- Hạo nhi, vi phụ cũng là tu sĩ! Phương Tú Phong nhìn về phía Mạnh Hạo, trong mắt lộ ra vẻ nhu hòa, khẽ nói ra một câu, câu nói này... đã thể hiện rõ sự không cam lòng làm người bình thường, thể hiện rõ sự ngạo nghễ của Phương Tú Phong, càng nói rõ sự chấp nhất của hắn đối với tu hành.
Theo thanh âm của Phương Tú Phong vang lên, trong mắt của Phương Thủ Đạo cùng Phương Ngôn Khư liền lộ ra ánh sáng lấp lánh có thần nhìn Phương Tú Phong, khẽ gật đầu.
- Nếu ý Tú Phong huynh đã quyết, Lý mỗ hiểu rồi. Đường Hoàng nhìn Phương Tú Phong thật sâu, rồi xoay người vung tay áo một cái, lập tức bầu trời biến sắc, mặt đất nổ vang, toàn bộ Nam Thiên Đại Địa trong chớp mắt đất rung núi lở, cả thiên địa đều đang lắc lư.
Nhất là tòa hoàng cung này, lại càng chấn động mạnh, theo đó, cung điện biến mất, thay vào đó chính là một cỗ lốc xoáy to lớn, cỗ lốc xoáy này ầm ầm chuyển động, khi nhìn tới thì thấy toàn là máu!
Máu này chính là máu tươi của toàn bộ tộc nhân La Thiên Lý gia năm xưa, nó biến thành một cỗ lốc xoáy không ngừng chuyển động. Thời gian trên Nam Thiên Tinh dường như dừng lại, một cỗ uy áp không thể tưởng tượng nổi chợt phủ xuống toàn bộ Nam Thiên. Đường Hoàng quay đầu sang bên nhìn Phương Tú Phong.
- Bên trong chính là bí cảnh của Lý gia ta, là căn nguyên huyết mạch, Tú Phong huynh, Thủ Đạo tiền bối, Ngôn Khư tiền bối, còn có... Hạo nhi, các ngươi có thể tiến vào trong đó, Lý mỗ ở bên ngoài, hộ pháp cho các ngươi!
Phương Tú Phong nhìn lốc xoáy màu máu hít sâu một hơi, ánh mắt lộ ra tia sáng kỳ dị, ôm quyền hướng về Đường Hoàng cúi đầu thật sâu, sau đó cất bước trực tiếp tiến vào bên trong lốc xoáy. Phương Thủ Đạo và Phương Ngôn Khư cũng hóa thành cầu vồng, bay theo Phương Tú Phong, tiến thẳng vào lốc xoáy màu máu.
Mạnh Hạo là người cuối cùng, hắn hướng về Đường Hoàng cúi đầu, đang định tiến vào lốc xoáy màu máu, bỗng nhiên, Đường Hoàng nhẹ giọng lên tiếng.
- Ngươi có một người cha tốt, vì ngươi, hắn đã hy sinh rất nhiều.
Mạnh Hạo khựng lại một chút, rồi trầm mặc cất bước, tiến vào lốc xoáy, biến mất không thấy.
Bên trong lốc xoáy màu máu là một thế giới khác, thế giới này bầu trời màu máu, mặt đất cũng là màu máu, không có bất kỳ thảm thực vật nào, càng không có sông núi, có chăng, chỉ là bầu trời và mặt đất đỏ sẫm.
Duy chỉ có ở phía trước, tồn tại một cánh cửa to lớn, cánh cửa này khi thì hư ảo, khi thì ngưng thực, máu tươi trên đó dày đặc, hóa thành từng khuôn mặt, phát ra tiếng gầm nhẹ.
Mỗi một tiếng gầm nhẹ truyền ra, đều sẽ tạo ra một loạt sóng gợn, quét ngang toàn bộ thế giới màu máu. Khi làn sóng gợn này tản ra, có thể thấy được rõ ràng, trong trời đất này tồn tại một tầng trận pháp tựa như tấm lưới lớn vậy!
Trận pháp này bao trùm khắp thiên địa, mắt thường không thể bao quát hết, thần thức cảm thụ cũng không đến điểm cuối, duy chỉ có... khi sóng gợn lan truyền ra, mới có thể thấy được.
Cánh cửa kia, chính là cánh cửa mà Lý gia hy sinh toàn tộc tạo thành, trận pháp trong mảnh thế giới này, chính là... trận pháp diệt sát bao phủ toàn bộ Nam Thiên Tinh!
- Nơi này, chính là tổ địa của Lý gia, cũng là hạch tâm của Nam Thiên Tinh!
- Ở chỗ này nhập Đạo, mới có cơ hội sáp nhập vào trong trận pháp, khiến cho trận pháp chấp nhận, từ đó sẽ không bị giết chết! Phương Thủ Đạo nhìn xung quanh chậm rãi lên tiếng, đột nhiên, cánh cửa lớn màu máu chợt truyền ra tiếng nổ vang.
Tiếng nổ này rất đột nggột, khiến hai mắt Mạnh Hạo lóe lên một cái, quay ngoắt đầu nhìn lại. Hắn thấy cánh cửa lớn màu máu không ngờ lại nhô ra, in rõ dấu một bàn tay lên đó.
Tựa như có người ở phía cánh cửa đang gào, thét bạo phát ra toàn bộ tu vi, muốn phá tan cánh cửa này vậy!
Cũng chính vào lúc này, cánh cửa lớn màu máu chợt lóe sáng, trên đó liền xuất hiện mười khuôn mặt máu đồng thời gầm nhẹ, khiến gợn sóng tản ra càng mạnh hơn. Tồn tại phía sau cánh cửa dường như run lên, chậm rãi thu bàn tay về.
- Sau cánh cửa này... Mạnh Hạo hít sâu một hơi.
- Phía sau cửa, là một con đường, một con đường... không phải do 33 thiên trấn thủ, mà là do hai thế lực lớn năm xưa từng giao chiến với Tiên giới đích thân trấn thủ.
- Cánh cửa này, không thể phá! Trả lời Mạnh Hạo, không phải là người Phương gia, mà là giọng nói của Đường Hoàng, thanh âm kia vang vọng khắp thế giới màu máu.
Mạnh Hạo gật gật đầu, hít sâu một hơi, ánh mắt thu hồi khỏi cánh cửa, nhìn về phía Phương Tú Phong.
Phương Tú Phong mỉm cười, khoanh chân ngồi xuống. Phương Thủ Đạo cùng Phương Ngôn Khư phất tay, lập tức có ánh sáng trận pháp tràn ra, vây quanh Phương Tú Phong, vẻ mặt hai người nghiêm túc khoanh chân ngồi xuống, bảo vệ hai bên Phương Tú Phong.
- Hạo nhi, ngươi ngồi nơi đó, cùng chúng ta tạo thành Tam Phương Đạo Trận, trong trận pháp, ngươi chỉ cần toàn lực kích phát ra tu vi Đạo Tiên của ngươi là được! Phương Thủ Đạo nghiêm túc lên tiếng.
- Tam Phương Đạo Trận, là bước thứ nhất giúp phụ thân ngươi độ kiếp, không thể coi thường!
Thần sắc Mạnh Hạo kiên định, cất bước đi tới vị trí Phương Thủ Đạo chỉ định, khoanh chân ngồi xuống, tu vi trong cơ thể bỗng nhiên vận chuyển, trên người hắn trực tiếp xuất hiện ánh sáng xanh, theo ánh sáng xanh tỏa ra lấp lánh, trên người Phương Thủ Đạo cùng Phương Ngôn Khư bất ngờ cũng có ánh sáng xanh xuất hiện.
Chỉ có điều so với Mạnh Hạo ảm đạm hơn rất nhiều.
Nhưng mặc dù vậy, vẫn khiến cho Đường Hoàng đang phủ thần thức xuống chỗ này quan sát thầm kinh hãi.
- La Thiên Phương gia... thức tỉnh rồi sao...
- La Thiên Đạo Tiên lại lần nữa xuất hiện trên thế gian, La Thiên gia tộc, lần nữa huy hoàng... Trong mắt Đường Hoàng lộ ra ánh sáng kỳ dị, hô hấp cũng trở nên dồn dập.
- Tam Phương Đạo Trận, mở!
- Tú Phong, không nhập Đạo bây giờ, còn đợi đến khi nào! Phương Thủ Đạo bỗng nhiên rống lên.
Theo tiếng hô truyền ra, hai mắt Phương Tú Phong lập tức lộ ra hào quang sắc bén như đao, hắn khoanh chân ngồi đó, hai tay giơ lên nâng đỡ bầu trời, nhấn một cái.
Trong chớp mắt, tu vi trong cơ thể hắn ầm ầm bạo phát, dùng lực lượng Cổ Cảnh đại viên mãn, mở ra con đường nhập Đạo!
----------oOo----------