- Kiếp vân như thế này không phải là đan dược do đứa nhỏ này luyện chế…Đã hình thành đan kiếp chứ.
Ý tán thưởng trong mắt Tử Lô Diệp Vân Thiên lên đến cực hạn, nhẹ giọng thì thào.
Mắt nhìn thấy kiếp vân sắp đánh xuống, tay phải Đan Quỷ bỗng nhiên nâng lên hướng về hình ảnh nhẹ nhàng bắn ra. Nhất thời kiếp vân phía trên Diệp Phi Mục chấn động mạnh tiêu tan đi, khiến cho sấm sét trong đó cũng tan rã.
Đúng lúc này, một tiếng nổ bùng lên, đan dược của Diệp Phi Mục trực tiếp từ trong lò đan bay ra. Đây là một viên đan có chín màu, nó có đủ màu sắc của chín đóa hoa trong Cửu Bảo Châu Liêm hoa, nhưng nó lại không có đủ dược hiệu của chúng, mà là sinh ra loại dược hiệu thứ mười.
Gần như trong khoảnh khắc đan dược này xuất hiện, bậc thang trước người Diệp Phi Mục trong phút chốc là tiếng nổ vang ngập trời. Chỗ bậc thang trong nháy mắt xuất hiện mười bậc, trăm bậc, ngàn bậc… Cho đến một vạn bậc thang.
So với số bậc thang của Sở Ngọc Yên còn nhiều hơn một bậc, đây hoàn toàn là vượt qua cực hạn.
Trong một khoảnh khắc Diệp Phi Mục trực tiếp từ vị trí cuối cùng, đã trở thành thứ nhất.
Theo ống tay áo y vung lên, lò luyện đan biến mất, theo bước chân y đi lên bậc thang, bóng dáng y ở một khắc này đã trở thành mục tiêu chú ý của vạn chúng.
- Thiên kiêu đan đạo như thế…Một vạn bậc thang.
- Tử Lô ngoại trừ y ra, còn có thể là ai?
- Xem ra y…Xác thực, xác thực chính là Đan Đỉnh đại sư.
Cũng chính trong giờ phút này, viên phó đan thứ chín của Mạnh Hạo cũng đã luyện chế ra, mở thêm một bậc thang, nâng tổng số bậc lên đến chín. Nhưng chín cái bậc thang này so sánh cùng với một vạn bậc thang, có vẻ là thật sự bé nhỏ không đáng kể.
Vẻ mặt Mạnh Hạo vẫn như thường, hắn không biết được việc ở ngoại giới, cũng không biết việc Sở Ngọc Yên cùng với Diệp Phi Mục đã dẫn đến một hồi oanh động. Giờ phút này hắn vẫn như cũ, rất nghiêm túc đem chín viên phó đan đã luyện chế thành, toàn bộ đặt vào trong lò luyện đan. Hắn hít sâu vào một hơi, trong mắt lộ ra một tia sáng chấp nhất, hắn muốn luyện chế ra một viên đan dược phù hợp với đan đạo của chính mình, phù hợp với tạo nghệ luyện đan của chính mình - Phản Phác Quy Chân.
Khi chín viên đan dược được để vào trong lò luyện đan, hai mắt Mạnh Hạo chậm rãi khép kín, hai tay nâng lên hư không, nhấn một cái bắt đầu luyện chế.
Hành động của Mạnh Hạo trong tấm hình, bị chìm ngập trong rung động của mọi người đối với Diệp Phi Mục, không chút nào thu hút được sự chú ý của mọi người. Người chú ý, nhìn lại hắn chỉ có tên mập, chỉ có Hàn Bối, chỉ có An Tại Hải.
Thiên kiêu Diệp Phi Mục đang đi ở trên bậc thang, bước đi từng bước một, hình ảnh lúc này của y đã trở thành hình ảnh duy nhất trong mắt mọi người, người có thể so sánh với y bây giờ chỉ có Sở Ngọc Yên.
Về phần những người khác có vẻ như đã bị bỏ lại ở phía sau khá xa, cho đến một nén nhang sau, lão già lúc trước xếp hạng thứ hai cũng đã luyện chế đủ đan dược, khiến cho những bậc thang này tăng lên đến con số chín nghìn một trăm ba mươi bảy bậc thì lò luyện đan trước mặt lão nổ tung, Cửu Bảo Châu Liêm hoa liền biến mất, điều này chứng tỏ lão đã đến cực hạn.
Hít sâu vào một hơi, lão già cất bước đi ra ngoài.
Ở phía sau lão, theo thời gian trôi qua, mấy người khác cũng lần lượt hoàn thành, có thể tham dự lần thí luyện thăng chức này, tuyệt đối không phải loại đan sư tầm thường, bọn họ mặc dù chậm mấy đi chăng nữa, ít nhất cũng có được hơn chín nghìn sáu trăm bậc thang, giờ phút này sau khi lò luyện đan nổ tung, bọn họ đều đã đi tới phía trước.
Chỉ là, kém mấy trăm bậc thang, đặt trong cuộc thí luyện ở Tử Đông sơn lần này, đã chẳng khác gì là thất bại. Trong mấy người, trừ bỏ một người nam tử trung niên thành công, những người khác đều đang ở giai đoạn cuối, ảm đạm thất sắc, tuyên bố thất bại.
Đến lúc này, tám người thí luyện chỉ còn lại có năm người, trong đó bốn vị đã luyện đan dược thành công, duy chỉ còn có một mình Mạnh Hạo, đang luyện chế lò đan dược cuối cùng.
Trừ bỏ nhóm người tên mập, đã không còn có người nào chú ý đến Mạnh Hạo nữa, ánh mắt bọn họ đều đã tập trung vào bóng dáng hai người đang được chú ý nhất là Diệp Phi Mục, cùng với Sở Ngọc Yên.
Cho đến sau khi tàn nửa nén hương, một tiếng sấm rất nhỏ quanh quẩn mới lại đem sự chú ý của mọi người kéo lại. Rất nhanh âm thanh của tiếng sấm sét này lại truyền ra vang dội hơn, khiến cho càng có nhiều người sửng sốt, sau đó liền tìm kiếm hình ảnh - nơi tiếng sấm truyền ra.
Khi bọn họ thấy được hình ảnh của Mạnh Hạo thì đúng là lúc tiếng sấm sét thứ ba rầm rầm truyền đến. Tiếng sấm sét thứ ba này vang lên kinh thiên động địa, nổ vang ngập trời, từ trong tấm hình thế giới Tiên Thổ mà truyền ra tám phương, khiến cho ánh mắt mọi người bắt đầu từ trên người của hai người Sở, Diệp dịch chuyển, nhìn về phía Mạnh Hạo.
Khi vừa nhìn thấy, bọn họ đều ngẩn ra.
Bởi vì giờ phút này, vẻ mặt Mạnh Hạo hiện lên vẻ ngưng trọng trước tới nay chưa từng có, lò luyện đan trước người hắn rung lên, ở trên người hắn có mây đen lớn đến hàng trăm trượng quay cuồng. Cảnh tượng này giống như đúc với đan kiếp của Diệp Phi Mục lúc trước.
- Phương Mộc này…
- Chẳng lẽ hắn cũng luyện chế ra được đan dược kinh thiên?
Khi mọi người ở bốn phía đỉnh núi này đều đang kinh ngạc, thì hô hấp của An Tại Hải đã dồn dập lên, hai mắt lão lộ ra hào quang trước nay chưa bao giờ có, biểu hiện dị thường của lão đã khiến cho các Tử Lô khác phải chú ý.
Ngay trong một khắc này, tiếng sấm sét thứ tư đột nhiên nổ vang lên, khi tiếng sấm sét này truyền khắp mặt đất thì âm thanh của nó trở nên mãnh liệt, trong nháy mắt âm thanh của nó đã vượt qua tiếng thứ ba đến hơn mười lần. Trước mặt Mạnh Hạo, lò luyện đan run lên dữ dội, kiếp vân phía trước người hắn trong khoảnh khắc cũng căng phồng lên, không phải trăm trượng nữa mà là đến nghìn trượng.
Cảnh tượng này làm cho mọi người ở ngoại giới tâm thần chấn động, nhưng ngay sau đó là âm thanh tiếng sấm sét thứ năm, âm thanh tiếng sấm sét thứ sáu, âm thanh tiếng sấm sét thứ bảy, liên tiếp vang lên, kinh thiên động địa.
Sấm sét chấn động trong Tiên Thổ, thậm chí những hình ảnh kia cũng bắt đầu vặn vẹo gẫy khúc, giống như gặp phải chấn động gây nhiễu. Dưới sự chấn động, kiếp vân đã bành trướng, lan tràn ra đến mấy vạn trượng, cảnh tượng rung động này, nhất thời làm nổ vang tâm thần tu sĩ ngoại giới.
- Này…Đây là cái gì?
- Hắn luyện chế đan dược gì? Làm sao có thể như thế? Diệp Chủ Lô luyện đan cũng không có tiếng sấm sét kinh thiên và kiếp vân kinh người như vậy.
Mọi người bốn phía đều ồ lên, sau một phút trầm mặc ngắn ngủi đột nhiên trào dâng cuồn cuộn. Bọn họ không thể không khiếp sợ, bọn họ vốn tưởng rằng Diệp Phi Mục lúc trước đã là rung động cực hạn rồi, nhưng bây giờ bọn họ mới hoảng sợ phát hiện ra. Đây…Mới thực sự là rung động.