Chương 1694
Biết rõ ý tứ của Lâm Hạ Ly, Hạ Gia Huy phối hợp xoay sang giải thích, làm cho ai nấy chẳng thể bắt bẻ gì.
“Hừ, lời giải thích này của cậu chẳng có thành ý gì hết.
”
Lâm Hạ Ly khoanh hai tay trước ngực, mang dáng vẻ hơi kiêu kỳ, cậu vừa quay lại như thế, cũng khôi phục lại bộ dáng sáng sủa như dĩ vãng.
Còn cô bé thì đau khổ đợi chờ lâu như vậy, tất nhiên phải trừng trị tên này rồi.
“Vậy thì.
”
Hạ Gia Huy hơi dừng lại, ánh mắt nhìn Lâm Hạ Ly mang theo chút thần bí, cậu đưa tay ra sau lưng.
“Tớ tặng cho cậu cái này hay lắm.
”
“Tặng quà sao, là cái gì vậy?”
Vừa rồi còn mang vẻ mặt lạnh lùng, nghe cậu nói vậy, Lâm Hạ Ly lập tức khôi phục nguyên hình, tràn đầy chờ mong nhìn cậu, mặc dù chính cô bé cũng không thiếu gì cả, muốn có gì thì sẽ có đó, nhưng cô bé vẫn chờ mong món quà của Hạ Gia Huy, dù sao ý nghĩa của chúng không giống nhau.
“Này, cho cậu đó.
”
Thắt bím tóc, khuôn mặt tròn mập mạp, đội một chiếc mũ quả dưa, con búp bê này được Hạ Gia Huy mua lúc đi thi đấu.
Lâm Hạ Ly cẩn thận nhận lấy, ánh mắt nhìn nó như là đang thưởng thức một món bảo vật.
“Không đắt đâu, tớ mua lâu rồi, nhưng bận việc nên quên chưa đưa cho cậu.
”
“Nếu cậu không thích thì trả lại cho tớ cũng được.
”
Thấy Lâm Hạ Ly không nói gì, nghĩ rằng Lâm Hạ Ly không thích, Hạ Gia Huy vươn tay lấy lại, nhưng lại bị Lâm Hạ Ly né tránh.
“Nhìn thì thấy không đẹp cho lắm.
”
Lâm Hạ Ly giấu tay ra phía sau, vẻ mặt trêu tức.
“Nhưng nếu là cậu tặng thì tớ có thể miễn cưỡng nhận lấy, còn nữa, nếu đồ đã tặng ra ngoài rồi, nào có chuyện muốn đòi lại nữa chứ.
”
Nói xong, cô bé quơ quơ búp bê trước mặt Hạ Gia Huy, như là khoe ra chiến lợi phẩm của mình.
Hạ Gia Huy bất lực nhìn cô bé lắc đầu, nhưng trong lòng cậu lại cảm thấy vui sướng.
“Được, được, được, cậu không chê thì cho cậu đấy.
”
Hạ Gia Huy nhướng mày, nhếch mép cười, đút tay vào túi quần rồi bước vào lớp.
“Này, này, cái gì là cho tớ cơ chứ? Rõ ràng là tặng cho tớ.
”
Lâm Hạ Ly đuổi theo, cúi đầu không chú ý phía trước, bộp một tiếng, đầu cô bé bị đụng phải vật ở trước người.
“Này, cậu đang đi đường mà dừng lại làm gì.
”
Lâm Hạ Ly đỏ mặt lui về phía sau, đẩy Hạ Gia Huy một cái, quả nhiên cậu rất gầy, đụng vào sau lưng cậu khiến đầu cô bé hơi đau, hơn nữa sau khi đi ra ngoài một chuyến, cậu lại gầy hơn trước rồi.
Hạ Gia Huy xoay người, cậu chậm rãi vươn tay về phía Lâm Hạ Ly, Lâm Hạ Ly không rõ nguyên do, tưởng rằng mình vừa đẩy cậu khiến cậu muốn trả thù, cho nên cô hơi chột dạ lui người về phía sau.
“Cậu định làm gì?”
Hạ Gia Huy không để ý đến cô bé, con người sâu thẳm, mang theo ý cười mơ hồ, tay đưa về phía trước, Lâm Hạ Ly lại lui về phía sau, mắt thấy cô bé sắp bị ngã.
Ngón tay Hạ Gia Huy lại chuyển hướng, chuyển vào bảng thành tích ở trên tường, ngón tay gõ vài cái lên bảng.
“Được đấy, đứng thứ mười của lớp, cũng không tệ lắm.
”
Danh Sách Chương: