Mục lục
Cưng Chiều Mỗi Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chương 830
“Tôi đang nghĩ rằng liệu trên đời này có thể có thứ gì đó khiến cho dáng người người này trở nên giống dáng người người kia như đúc không, ví dụ như là thuật dịch dung?”
Sau khi Lâm Quân nói xong lời này, Hà Dĩ Phong cũng trợn tròn mắt há hốc miệng, thuật dịch dung mới chỉ xuất hiện trên t¡ vi thôi, nếu có thật trên thực tế thì sẽ gây ra cú sốc rất lớn!
“Điều này là không thể!”
“Đó chỉ là suy đoán mà thôi”
Hà Dĩ Phong cũng thở phào nhẹ nhõm, có lẽ là do Lâm Quân căng thẳng quá nên não mới tưởng tượng ra như vậy.

“Được rồi, chúng ta đi tìm một nơi an toàn trước đã, rồi gọi điện thoại cho Tina và cô lễ tân người Việt Nam đó”
“Được rồi” Hà Dĩ Phong cũng gật đầu một cái, dù sao thì bây giờ hai người đứng ở đây suy nghĩ vớ vẩn cũng không có ích gì hết, không bằng giải quyết tốt những chuyện trong tay trước đi, tận dụng những nguồn tài nguyên có được vào lúc này.
Hai người tìm đến một góc trong quán cà phê.
“Được rồi, gọi đi!”
Lâm Quân nhìn Hà Dĩ Phong, lấy tờ giấy ghi số điện thoại và tên ra, hóa ra anh vẫn còn giữ lại vật này, lúc ấy anh ta cũng không để ý.
“Bùi Anh Thư” Ba chữ này phun ra từ trong miệng Lâm Quân, dường như anh đang trâm ngâm suy nghĩ.
“Cái tên này cũng thật dễ nghe.” Lâm Quân gật đầu.
“Lâm Quân, cậu hãy giải quyết cô ấy, tôi sẽ giải quyết Tina, cũng không thể nuốt lời được.

Đây gọi là đồng lõa, nếu không quay đầu lại kịp mà để cho Lê Minh Nguyệt biết rồi không có cậu làm bia đỡ đạn thì tôi có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa oan được”
“Mẹ nó, sợ hãi.”
“Cậu không sợ sao, vậy cậu làm trước đi.” Hà Dĩ Phong nhíu mày, nhìn Lâm Quân.
Rõ ràng Lâm Quân có chút do dự, đúng lúc thái độ này rơi vào trong mắt Hà Dĩ Phong, Hà Dĩ Phong cũng cười nói: “Sao vậy, không dám à?”

“Mẹ nó.’ Lâm Quân cắt ngang với vẻ mặt khinh thường, mở bàn phím ra rồi bấm dãy số kia xuống.

Trên màn hình hiển thị rắng nó đang gọi cho một dãy số, Hà Dĩ Phong thấy Lâm Quân đã gọi cho dãy số kia thì cũng không trì hoãn nữa, gọi điện cho Tina.
“Chào cô, tôi là Lâm Quân”
Lâm Quân làm một cử chỉ tay với Hà Dĩ Phong, ý bảo anh ta im lặng, Hà Dĩ Phong lập tức lùi lại vào sát vách tường.
Mặc dù là anh em nhưng anh ta vẫn không thể nhìn được.
cảnh tượng tán tỉnh phụ nữ đã có chồng, anh ta không hề có hứng thú gì với chuyện này.
Hơn nữa, nếu hai người cùng gọi điện thoại một lúc thì khung cảnh sẽ có chút hỗn loạn.
“Đột nhiên anh Lâm gọi điện thoại cho tôi, không biết có chuyện gì không?” Bên kia điện thoại truyền đến một giọng nữ.
“Sau lần qua lại với cô Bùi thì tôi cũng biết được cô Bùi là một người thông minh.

Nếu như giao thiệp với người thông minh thì tôi cũng không vòng vo nữa, sẽ nói thẳng luôn”
“Đương nhiên, anh Lâm không ký hợp với công ty LX chúng tôi thì chắc hẳn là anh hết say rượu rồi đúng không”

“Đúng vậy, chúng tôi muốn gặp Chủ tịch của các cô cho.
nên cần sự giúp đỡ của cô.”
“Anh Lâm tìm tôi như vậy, không sợ tôi nói với Phó Chủ tịch sao? Anh đừng quên tôi là người của công ty LX.

Làm sao mà anh có thể chắc chắn rằng tôi sẽ đồng ý giúp đỡ anh chứ?”
“Cô sẽ không nói cho Jackson đâu bởi vì những người như: cô Bùi đây, không phải là đã làm ở công ty LX trong vòng một năm hai năm rồi sao nhưng vẫn chỉ là một tiếp tân nhỏ ở quầy lễ tân, rõ ràng là không được coi trọng mà.

Tôi nghĩ với hoài bão của cô Bùi, cô sẽ không chịu khuất phục dưới người khác như vậy đâu!”
Một lời nói của Lâm Quân có thể vạch trần hết suy nghĩ của Bùi Anh Thư rằng cô ta đã ở trong công ty LX lâu như vậy mà vẫn không được coi trọng, mà tình hình công ty không rõ ràng, cô ta cũng không thể tùy tiện phản bội được.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK