Chiến Hàn Quân đưa Linh Trang đã hạ sốt về trấn Thanh Mai.
Linh Trang ngây người cuộn tròn trên ghế sofa, cởi giày ra, ôm lấy hai đầu gối, dựa chiếc cằm gầy gò của mình lên đầu gối. Để cho suy.
nghĩ tràn lan Thật ra, cô luôn không thích Dư Thiên An. Dư Thiên An không chỉ giết Bác Danh, còn hại cô mất mạng do tai nạn xe. Người không có tình người như Dư Thiên An, Linh Trang căm hận bà ta từ tận đáy lòng.
Nhưng vì Chiến Hàn Quân, Linh Trang luôn đang ép bản thân chấp nhận Dư Thiên An. Cô cố gắng lấy lòng bà, Nhưng Dư Thiên An không cảm kích, còn mắng cô là phế vật, phá hoại hôn nhân của cô, hủy hoại danh tiếng của cô. Những điều bà ta làm đã chạm đến giới hạn của Linh Trang.
‘Sau này Linh Trang không muốn để cho bản thân mình chịu uất ức nữa.
Sự thật chứng minh là tình cảm mẹ con của Chiến Hàn Quân và Dư Thiên An là không thể cắt đứt được.
Nếu cô khiêu khích Dư Thiên An, Chiến Hàn Quân bị kẹt ở giữa sẽ vô cùng vô cùng đau khổ.
Sau khi Nghiêm Mặc Hàn và Anh Nguyệt biết Linh Trang xảy ra chuyện, liền nhanh chóng đến trấn Thanh Mai.
“Linh Trang!”Nghiêm Mặc Hàn và Anh Nguyệt đẩy cửa vào.
Nhìn thấy dáng vẻ lặng lẽ rơi lệ của Linh Trang, Nghiêm Mặc Hàn vô cùng đau lòng. Anh ta ngồi trước mặt Linh Trang, liền bắt đầu căm phẩn mà cảm thấy bất bình giùm Linh Trang.
“Em gái, có phải Dư Thiên An bắt nạt em không? Anh biết, Dư Thiên An bắt nạt em, Chiến Hàn Quân không dám ra mặt giúp em, nhưng anh có thể giúp em trút giận. Em đừng buồn, giờ anh sẽ đi tìm họ Dư đó tính sổ?”
Nghiêm Mặc Hàn tức giận bước ra ngoài, Anh Nguyệt giữ anh ta lại, “Mặc Hàn, anh đừng làm loạn nữa. Dư Thiên An là mẹ chồng của chị Linh Trang, chuyện này nếu xử lý không thỏa đáng, sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của anh hai và chị Linh Trang.”
Anh Nguyệt nhát mắt ra hiệu, ý là Chiến Hàn Quân đang ở một bên quan sát Linh Trang.
Chiến Hàn Quân không xa không gần mà đứng trước mặt Linh Trang, khuôn mặt anh tuấn tiều tụy phờ phạc, còn thêm biểu cảm hố thẹn vô cùng khó coi.
Anh chầm chậm bước đến trước mặt Linh Trang, đặt bàn tay nhỏ của cô vào trái tìm của mình, Linh Trang đột nhiên kéo tay cô ra khỏi trái tim anh.
Cái động tác nhỏ này, khiến đáy mắt Chiến Hàn Quân hiện ra một tia đau đớn.
Anh biết, hôm nay anh bế mẹ rời đi, không có phát hiện sự khác thường của Linh Trang, nhất định là đã làm tổn thương trái tìm Linh Trang rồi.
“Linh Trang, chuyện hôm nay, anh cảm thấy vô cùng có lỗi”Chiến Hàn Quân nhìn Linh Trang, lại phát hiện ánh mắt cô đờ đắn, dáng vẻ không thèm đếm xia tới anh lần nữa khiến tim anh đau nhói Nghiêm Mặc Hàn và Anh Nguyệt cũng phát giác ra sự hờ hững của Linh Trang đối với Chiến Hàn Quân. Hai người lo lắng nhìn về phía Chiến Hàn Quân Dù sao, trong kí ức của họ, Linh Trang chưa từng lạnh nhạt như vậy với Chiến Hàn Quân. Lúc trước cho dù Chiến Hàn Quân có phạm lỗi gì, Linh Trang đều sẽ vội vàng mà đuổi theo anh, tình yêu của cô dành cho Chiến Hàn Quân không hề giảm đi một chút nào.
Nhưng bây giờ, Linh Trang im lặng không nói, thâm chí không cho Chiến Hàn Quân chạm vào cô. Điều này nói rõ, Linh Trang đang thu lại tình yêu mà mình dành cho Chiến Hàn Quán.
Chiến Hàn Quân chỉ cảm thấy hơi thở bị nghẹn lại trong cổ họng, khiến anh hô hấp không thông. Một lúc lâu sau, Chiến Hàn Quân mới buồn bã nói: “Linh Trang, anh không có cách lựa chọn người mẹ sinh ra mình. Bà ấy đối với em như vậy, anh cũng rất tức giận, rất uồn. Nhưng anh chưa từng nghĩ sẽ buông bỏ em.”