“Em suy nghĩ cẩn thận lại đi” Chiến Hàn Quân tức giận đến mức rời đi mà không thèm quay đầu nhìn lại.
Nghiêm Linh Trang ngã ngồi xuống đất và bảt đầu bật khóc nức nở.
“Đó có phải là chuyện gì to tát đâu chứ. Những diễn viên khác không những được gia đình của họ cho phép đóng cảnh hôn mà thậm chí là cảnh bạo hơn thì cũng sẽ ủng hộ bọn họ diễn. Anh ấy đúng là một người cố chấp, cổ hủ và truyền thống”
Sau khi khóc xong, Nghiêm Linh Trang lảo đảo đứng dậy và đột nhiên cảm thấy choáng váng. Cô sợ hãi đến mức vội vàng dựa vào cánh cửa ở bên cạnh. Sau khi cơn chóng mặt biến mất, Nghiêm Linh Trang nhanh chóng leo lên giường và nằm xuống.
“Có chuyện gì với mình vậy?”
Đã rất lâu rồi cô không cảm thấy chóng mặt, lẽ nào bệnh trầm cảm của cô lại bị tái phát sao?
Nhưng trong khoảng thời gian này cô ấy cũng không quá buồn phiền về chuyện gì mà? Dù cuộc sống không phải là hoàn hảo và đôi khi cũng có những lúc không vừa ý, nhưng nó không đủ để khiến cô cảm thấy quá buồn phiền.
Nghiêm Linh Trang cầm lấy điện thoại và gửi một tin nhản ngắn cho Chiến Hàn Quân.
“Chồng à, em ốm rồi. Anh trở về được không?”
Khi Chiến Hàn Quân nhìn thấy tin nhắn của Nghiêm Linh Trang, anh bối rối một lúc, sau đó bỏ qua nó. Anh chắc chẵn rằng cô gái này lại đang thực hiện âm mưu gì đó.
Nghiêm Linh Trang chờ mãi mà không thấy Chiến Hàn Quân nhản lại cho nên cô buồn bã đứng dậy và tự mình lái xe đến bệnh viện Á Châu.
Sau khi làm một cuộc kiểm tra tổng thể nhưng không phát hiện ra vấn đề gì nên Nghiêm Linh Trang lại lái xe về nhà Sau khi máy bay của Chiến Hàn Quân hạ cánh, anh lập tức nhận được cuộc gọi của Quan Minh Vũ “Tổng giám đốc, vừa rồi bà Chiến đã đến bệnh viện để khám sức khỏe”
Nghe thấy vậy, ngón tay của Chiến Hàn Quân run lên. Sắc mặt của anh cũng trở nên vô cùng tồi tệ.
Lê nào Nghiêm Linh Trang đã không nói dối anh về chuyện cô bị bệnh sao?
“Bác sĩ nói cái gì?” Chiến Hàn Quân hỏi Quan Minh Vũ.
Quan Minh Vũ nói: “Bà Chiến đã làm một cuộc kiểm tra tổng thể và không phát hiện ra vấn đề gì”
Chiến Hàn Quân vẫn còn chưa yên tâm. Anh suy nghĩ: “Chẳng lẽ bệnh trầm cảm của cô ấy lại bị tái phát sao?”
“Quan Minh Vũ lập tức đặt vé trở Quan Minh Vũ Quan Minh Vũ nói: “Tổng giám đốc, em nghĩ có lẽ vợ anh đang muốn lừa anh trở về nhà”
Chiến Hàn Quân nói: “Tôi bị Quan Minh Vũ không nói nên lời.
Trong lòng anh ta đang không ngừng kêu gào, anh đã biết rõ là như thế mà còn vội vàng quay về làm gì vậy chứ?
*Tổng giám đốc à, anh phải nâng cao địa vị của mình trong gia đình.
Anh làm như vậy là đang khuyến khích vợ của anh có thói quen nói dối…
Chiến Hàn Quân nói: “Tôi biết Quan Minh Vũ lại không biết nên nói cái gì nữa.
*Tổng giám đốc, anh còn muốn đặt vé sao?”
Chiến Hàn Quân suy nghĩ một chút: “Đặt vào ngày mai đi.”
Quan Minh Vũ há hốc mồm.
Chỉ là bởi vì vợ của mình nói dối mà tổng giám đốc lại muốn rút ngắn thời gian của chuyến công tác. Có vẻ như tổng giám đốc đã bị bà Chiến kiểm soát gät gao rồi.
Trong biệt thự Ngọc Bích.
Ở tòa thành Ái Nguyệt.
Khi Nghiêm Linh Trang trở về nhà, cô lập tức cảm thấy mệt mỏi và nằm xuống giường.
Cơn buồn ngủ dữ dội ập đến và cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu.
Cũng không hiểu vì sao mà Nghiêm Linh Trang cảm thấy răng ngoài việc thỉnh thoảng bị chóng mặt thì cô cũng bắt đầu trở nên thèm ngủ.