Nghiêm Linh Trang ngay lập tức đưa ra kết luận, bác sĩ này đang giúp người ác làm chuyện xấu, không có y đức.
Thái độ đối với bà cụ cũng không còn tốt nữa, còn cố ý khó dễ cho bà ấy: “Bác sĩ, không phải bắt mạch đều là dùng tay phải sao? Tại sao bà lại dùng tay trái vậy?”
Cô hoàn toàn không biết gì về y học cổ truyền, chỉ đơn giản là đang tìm lỗi mà thôi.
Bác sĩ nhìn cô cười hiền hậu. “Cô gái này có đôi mắt rất đẹp, ánh mắt sáng ngời có hồn, nhìn không giống một người bị bệnh tâm thần”
Ánh mắt dữ tợn của Nghiêm Linh Trang lập tức nhìn về phía Chiến Hàn Quân.
Khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng của Chiến Hàn Quân giống như một tác phẩm điêu khắc trên băng. Nghiêm Linh Trang tức giận nhìn về phía Diệp Phong đang đứng bên cạnh.
Thì ra hai người đàn ông này đã nói dối với bà cụ rằng cô là người bị bệnh tâm thần.
Thảo nào bà ấy không có phản ứng gì trước tình trạng của cô.
Sau khi bắt mạch xong, bà cụ nhìn Nghiêm Linh Trang bằng ánh mắt thương cảm yếu ớt, sau đó đứng dậy đi về phía Chiến Hàn Quân.
“Cậu Quân, chúng ta đi ra ngoài nói chuyện”
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của bà cụ, ánh mắt Chiến Hàn Quân lập tức không giấu được vẻ lo lắng.
Bọn họ cùng nhau đi về phía phòng khách, bà cụ nói với vẻ tiếc nuối: “Cô ấy đang mang thai.”
Chiến Hàn Quân giống như bị sét đánh, hóa đá tại chỗ.
Cứ tưởng là do cô nhóc kia giở trò, không ngờ đó lại là sự thật Bây giờ trong lòng anh thực sự rất rối loạn.
Vui vẻ, bưồn rầu, lo lắng, bất an.
Linh Trang mang thai vào lúc này thật sự không đúng lúc.
Ánh mắt của bà cụ hơi trầm xuống: “Tôi xem mạch của cô gái này đúng là đang mang thai, thời gian mang thai khoảng mười ngày. Nếu như cậu Quân muốn để cô ấy sảy thai thì khoảng thời gian này chính là lúc sẽ đem lại tổn hại cho thân thể ít nhất”
Chiến Hàn Quân nhớ tới chuyện mình và Linh Trang làm ở văn phòng hơn mười ngày trước, trong lòng cảm thấy vô cùng ảo não.
Rõ ràng anh có thể từ chối cô, vậy tại sao còn cùng cô náo loạn như vậy?
“Tôi biết rồi. Diệp Phong, tiễn khách”
“Vâng”
Sau khi Diệp Phong tiễn bác sĩ Trung y đi, tâm trí của Chiến Hàn Quân cực kì rối loạn.
Đứa bé này là kết tinh tình yêu của anh với Linh Trang.
Linh Trang mang thai vào lúc này, có lẽ đó chính là cơ hội mà thượng đế ban tặng, để anh có thể bù đắp cho cô, bù đắp hết tất cả những tiếc nuối trước đây.
Nhưng liệu anh có dám không?
Quả bom hẹn giờ đang treo lơ lửng trên đầu khiến anh bối rối không biết phải làm Sao ở bên ngoài rất lâu, rất lâu.
Sau đó anh đẩy xe lăn đi vào phòng ngủ.
Linh Trang đã ngủ rồi, khuôn mặt trắng nõn gầy gò đến mức một bàn tay cũng có thể che hết. Đôi mắt như nước hồ mùa thu bị một lớp sương mù bao vây.
Chiến Hàn Quân cẩn thận đắp chăn cho cô, sợ đánh thức cô, anh ngồi đó cẩn thận nhìn cô rất lâu.
Đôi mắt miêu tả khuôn mặt dịu dàng và trìu mến của cô.
Đột nhiên cô ấy bẹt miệng, ưm ưm kêu một tiếng: “Anh Quân.”
Sau đó lông mày của cô cũng cau lại vì âm thanh này.
Chiến Hàn Quân biết cô nghĩ đến anh trong giấc mơ, khuôn mặt cô không còn nụ cười tự nhiên như trước nữa.
Khi nghĩ đến anh, cô sẽ đau lòng “Linh Trang, anh xin lỗi” Anh nói thầm.
Cuối cùng thì anh cũng không thể kìm được, nhẹ nhàng in một nụ hôn lên trán cô.
Sau đó anh tháo xiềng xích của cô ra, đặt hai tay cô vào một tư thế thoải mái. Sau đó anh miễn cưỡng rời đi.
Trở lại phòng làm việc, ngồi trước máy tính, những lời nói của bác sĩ Trung y bắt đầu văng vẳng trong đầu anh.
Lúc này, ảnh hưởng của việc phá thai đối với cơ thể thai phụ là ít nhất.
Nhưng chỉ cần nghĩ đến đó là con của anh và Linh Trang, anh sẽ sinh ra đủ loại suy nghĩ không muốn.
Cuối cùng, anh lặng lẽ bật máy tính lên, tra google xem qua quá trình mang thai và sinh nở của các sản phụ. Sau đó lại dạo qua rất nhiều cửa hàng trực tuyến dành cho bà bầu và trẻ sơ sinh, điên cuồng mua một loạt các đồ dùng cần thiết hàng ngày cho phụ nữ mang thai và trẻ sơ sinh.
Đêm hôm đó, anh vừa lo lắng bất an, vừa phấn khích vui vẻ Dưới sự chỉ phối của đủ loại cảm xúc mâu thuẫn, anh như đang ở trong đại dương, trôi dạt mà không có phương hướng quay trở lại.