Chiến Hàn Quân hỏi: “Vậy tôi nên làm thế nào mới có thể khiến cho cô ấy yêu thích cái nhà này?”
“Phụ nữ thực ra rất kiểu cách, anh đối với cô ấy càng tốt, thì cô ấy sẽ càng ỷ được chiều mà kiêu. Tốt nhất là cho cô ấy cảm giác có nguy cơ, không chỉ thăm dò được tình cảm của cô ấy dành cho anh, cũng có thể khiến cô ấy thức tỉnh đối với hành động của mình, làm một người vợ đúng nghĩa.”
Chiến Hàn Quân nghe rất nghiêm túc.
Tối, Lạc Thanh Du kéo lê cơ thể mệt mỏi trở lại Hoa Viên Nhật Lịch.
Ban ngày Chiến Anh Nguyệt kéo cô đi một chuyến tới biệt thự Ngọc Bích, đáng tiếc là cửa vườn Hương Đỉnh bị khóa, bốn phía đều được bảo vệ kín không kế hở, chỉ sợ một con kiến cũng không bò vào được.
Đành mất hứng ra về.
Lúc Lạc Thanh Du đẩy cửa ra liền thấy Chiến Hàn Quân đang ăn tối với một người đẹp. Trên bàn ăn còn đặt nến, hoa tươi, còn cả bò bít tết, gương mặt hai người dưới ánh nến cực kỳ hài hòa.
Vui vẻ hòa thuận!
Nghe được tiếng mở cửa, Chiến Hàn Quân và người đẹp cũng ngước mắt lên Lạc Thanh Du đứng ở cửa, bối rối nói: “Tôi… có phải quấy rây hai người rồi không?”
Chiến Hàn Quân bỏ dao nĩa xuống, người đẹp liền ra sức nháy mắt với anh.
Chiến Hàn Quân lại cầm dao nữa lên…
Lạc Thanh Du cảm thấy xấu hổ, thế giờ cô nên đi vào hay nên đi ra ngoài đây?
Cuối cùng mới nhớ tới mình là bà Chiến, không bắt gian bọn họ tại chỗ coi như đã tốt tính rồi, sao cô phải sợ chứ?
Thế là Lạc Thanh Du đổi dép lê, giả bộ điềm nhiên như không lên lầu, sau khi vào phòng thì lập tức khóa cửa lại.
Ban ngày không thu hoạch được gì, tối đến còn bắt gặp chồng cùng ăn tối dưới ánh nến với người phụ nữ khác! Tâm trạng đúng là tệ đến mức không có từ nào miêu tả được.
Lạc Thanh Du quăng mình lên giường lớn, nước mắt không tự chủ chảy xuống.
Dưới lầu, Chiến Hàn Quân ném thịt bò bít tất vào thùng rác.
Người đẹp chuyên gia bắt đầu sử dụng miệng lưỡi của mình líu lo không ngừng: “Cậu Quân, vợ của anh hình như không quá quan tâm anh thì phải”
“Trắc nghiệm kết thúc, đi thong thả, không tiễn: Chiến Hàn Quân đứng dậy, mở tất cả đèn lên, Sau đó đi lên lầu.
Người đẹp chuyên gia xám mặt rời đi Chiến Hàn Quân bước vào phòng ngủ chính, đẩy cửa ra, bên trong trống không.
Anh liền rời bước tới gian phòng của Lạc Thanh Du, lúc đẩy cửa thì phát hiện cửa bị khóa trái.
Chiến Hàn Quân nhíu mày khởi động chương trình mở khóa vân tay.
Nhẹ nhàng đẩy cửa vào, liếc mắt liền thấy Lạc Thanh Du nằm ỳ trên giường, gương mặt chôn vào gối đầu.
Chiến Hàn Quân đi qua, đắp kín chăn giúp cô, sao đó ngồi trên ghế cạnh giường lắng lặng nhìn cô.
Lúc này Lạc Thanh Du đã khóc đến ướt gối, cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn anh, có điều gương mặt cọ cọ trên gối, ý đồ lau khô nước mắt đi.
Rồi mới ngẩng đầu nhìn Chiến Hàn Quân: “Bạn gái của anh đi rồi à?”
Dưới ánh đèn ngủ mờ mờ, Chiến Hàn Quân không nhìn rõ vệt nước mắt của cô.
Nghe được giọng nói thờ ở hỏi thăm “bạn gái” mình, trong lòng anh dấy lên tia không vui.
Người đẹp chuyên gia nói với anh, nếu như vợ anh không ghen, vậy thì căn bản là cô không yêu anh.