"Ngươi đã đến. . ." Trần Tri Mệnh bưng một cái hộp kiếm, ánh mắt nghiêm túc nhìn Phạm Kiếm! "Ta đến rồi!" Cảm nhận được sự trịnh trọng của Trần Tri Mệnh, cảm xúc của Phạm Kiếm phun trào, giọng nói nghiêm túc đáp: "Ta tới lấy kiếm của ta!" "Ngươi tới muộn...." Trần Tri Mệnh thâm trầm nói: "Ngươi tới muộn nửa canh giờ!" "Nhưng bây giờ ta đã tới." Ánh mắt của Phạm Kiếm nhìn chăm chú hộp kiếm: "Ta đã cảm nhận được nó." Ngón tay Trần Tri Mệnh nhẹ nhàng sờ lên hộp kiếm, ánh mắt hiền dịu nói: "Nó là thanh kiếm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.