Trần Tri An cười thầm, vỗ nhẹ lưng ngựa dẫn theo Trần Lưu Giáp rời đi. Điệu bộ này của Vương Phú Quý chỉ có người ngu mới tin. Người này có thể yên ổn ngồi trên vị trí Kinh đô phủ doãn hơn hai mươi năm, có lẽ tham tài, có lẽ háo sắc nhưng tuyệt đối không phải là người ngu. Cử động kỳ lạ lần này của hắn có lẽ là vì đã nhìn ra phần thắng của Võ Đức trong trận chiến sắp đến là không lớn, muốn sớm chọn phe, hoặc cũng có thể đây chính là âm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.