"Tại sao ngươi không nói chuyện?" Phùng Kính Chi cầm Huyết Ma Đao, khàn giọng nói: "Ngươi cũng cho rằng lão không sai, đúng không? Tô Như! Tới đi, chúng ta đã đấu hơn nửa đời người. Lão phu sắp chết, vậy liền để ngươi đưa ta một đoạn đường đi." "Không được." Tô Như lắc đầu nói. "Không được?" Cánh tay cầm đao của Phùng Kính Chi khẽ run, hai con ngươi đỏ như máu trừng mắt nhìn Tô Như: "Ngươi không muốn tiễn lão phu một đoạn đường? Ngươi cho rằng lão phu không xứng để ngươi phải xuất thủ?" "Ừm. . ." Vẻ lạnh lùng trên mặt
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.