Nghe hết lời này, Cao Lực Sĩ bỗng nhiên nở nụ cười: “Thì ra Điện hạ không hề biết gì cả. Ngài làm ta sợ hết hồn, ta còn tưởng rằng nơi đây đã ẩn nấp vô số sát thủ của Thính Phong Lâu, chỉ đợi ta rơi vào bẫy để giết ta nữa chứ. Thật ra thì không vần phải phiền phức như vậy…” “Hử?” Lý Thừa Quốc nhíu mày: “ Ngươi có biện pháp tốt hơn để giải quyết chuyện này sao?” “Chỉ cần Điện hạ chết thì việc sử sách ghi lại như thế nào cũng đã không còn quan trọng.” Lưng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.