Trần Tri An đang leo núi. Lúc này hắn đang ở trong khe núi, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy vác theo hộp kiếm còng lưng đi trong gió tuyết. Hắn đi cực chậm, dường như mỗi một bước đi đều phải dùng hết toàn bộ sức lực. Hai bên tóc mai chẳng bị tuyết trắng bao phủ nhưng đã tự biến thành màu xám trắng từ lúc nào không hay. Thiếu niên chưa lão tóc đã bạc, lưng còng kiệt lực trong gió tuyết. "Lão tặc thiên!" Trần Tri An đứng tại giữa sườn núi, ngẩng đầu nhìn Thiên Bộc Sơn phảng phất
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.