Trần Tri An đá bay cục đá nằm ngang ở trên đường. Hiện tại hắn đã dần dần quen thuộc với những lão lục trong nhà mình, cũng không có quá nhiều lo lắng. Khỏi cần phải nói đâu xa. Chỉ nói con ngựa già nhìn như sắp chết kia, đoạn thời gian trước còn giả vờ giống như đã sắp chết. Thế mà hôm nay hí lên một tiếng, lại dám lao ra dùng miệng cắn Thánh Binh! Có thời gian lo lắng cho bọn hắn, còn không bằng lo tốt cho chính mình! Ném tiểu muội ra sau đầu, Trần Tri An nhịn
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.