Mục lục
Thân Là Thiên Tài, Ta Lại Là Người Yếu Nhất Trong Nhà?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Người này điên rồi?"

Lý Nhị Cẩu trợn mắt nhìn về phía âm thanh phát ra, quát lớn: "Cuồng đồ nhà ngươi từ đâu đến? Thế mà lại dám nhục mạ quận trưởng đại nhân?' ‌

"Người tới, bắt tên cuồng đồ này lại, chém đầu răn chúng!"

Lý Nhị Cẩu có thể trở thành thống lĩnh, ngoại trừ rất giỏi nịnh hót, trọng yếu nhất chính là vận mệnh của hắn rất tốt.

Ở trong số rất nhiều đội trưởng thủ vệ, nếu bàn về kinh nghiệm, tu vi, hắn cũng không được xếp vào tốp dầu. Tuổi tròn sáu mươi, đến nay cũng mới chỉ khó khăn bước vào Ngự khí cảnh mà thôi.

Nhưng đám người xếp tốp đầu ngoại trừ Trương Đức Bưu, trên cơ bản đều đã theo đuôi nhau mà chết.

Vậy nên vị trí phó thống lĩnh này mới từ trên trời rơi trúng đầu hắn.

Chuyện này làm hắn rất vui mừng nhưng cũng có chút sợ hãi, sợ lúc nào đó lại phải trở về làm tiểu đội trưởng.

Trong lòng có loại tâm lý này, hắn đối với các vị đại nhân vật cấp trên rất trung tâm, cam nguyện trở thành chó săn, nanh vuốt.

Cho nên dù là hắn đã nhìn ra thân phận của người này nhất định bất phàm, hơn phân nửa là con em thế gia, nhưng vẫn kiên định lựa chọn rút đao!

Dù sao đây là Lang Gia,

Cho dù bối cảnh của ngươi thâm hậu thì làm sao? Quá giang long sao có thể chiến thắng địa đầu xà?

Huống chi, Khương thị có thể nói là tọa địa hổ cũng không quá mức!

"Chém!"

Lý Nhị Cẩu mới vừa kịp suy nghĩ thông suốt đã nghe thấy thanh âm vừa rồi tiếp tục vang lên.

Hắn nghi ngờ ngẩng đầu nhìn lên.

Chỉ thấy một cây kim sắc trường tiên chẳng biết từ lúc nào đã quấn quanh cổ mình.

Một tên nam nhân trên mặt không râu, tay người này cầm trường tiên âm trầm cười với hắn.

Đầu người rơi xuống đất!

Chỗ cửa thành lập tức vang lên từng tiếng kinh hô.

Vừa mới qua mấy ngày, lại có người dám ra tay giết người trong Lang Gia thành? ‌

"Thứ không biết chết sống, dám cản đường sứ đoàn xem lễ?"

Cao Lực Sĩ cười lạnh một tiếng, vận chuyển nguyên khí cất cao giọng nói: " Thiên sứ của Võ Đức bệ hạ, Tiểu Hầu gia của Trần Lưu Hầu phủ, Lễ bộ chiêu đãi lang Trần Tri An đại nhân thụ chiếu lệnh của thái tử điện hạ, đến đây xem lễ thành hôn!

Bí thư lang của Lang Gia quận thủ phủ ở đâu, còn không mau tiến đến gặp mặt thiên sứ?"

Thanh âm hắn sắc nhọn, nguyên khí cuồn cuộn tràn về phía nội thành.

Chỉ một cái chớp mắt.

Gần nửa Lang Gia quận thành, đều biết người của Trần Lưu Hầu phủ tới tới.

Hơn nữa còn rất hung hăng càn quấy. . .

Trần Tri An hai tay lồng tay áo , mặc cho Cao Lực Sĩ phát huy.

Dù sao lần này hắn đến Lang Gia, lão gia hỏa cho hắn mười phần tiền vốn.

Mục đích chính là đến đây phách lối.

Năm đó, mối sỉ nhục khi Chu Uyển Nhi đến nhà từ hôn.

Lần này nhất định phải đòi lại.

Nếu như nhị ca Trần Tri Mệnh không hiện thân, hắn sẽ vén tay áo lên tự mình làm!

Quận thủ phủ.

Lang Gia quận trưởng Khương Đạo Mạch đứng trên lầu các quan sát sứ đoàn ở cửa thành.

"Vị Tiểu Hầu gia này, thật không biết trời cao đất rộng!"

Mà Phiếu Miểu Tông trưởng lão Vương Hậu Đức đứng bên cạnh hắn cau mày nói: “ Hắn làm lớn chuyện như vậy, sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt đối với ngài.”

"Không sao cả!"

Khương Đạo Mạch thản nhiên nói: "Thành Trường An không thể nào chi phối được Lang Gia quận."

"Vậy cũng đúng."

Vương Hậu Đức lộ ra mấy phần hâm mộ. ‌

Phiếu Miểu Tông mặc dù cùng là Thánh địa, nhưng huyết mạch của Thánh nhân cũng không lưu lại Phiêu Miểu tông. Ngay cả Thánh Binh cũng không trọn vẹn, căn bản là không thể phát huy uy năng chân chính!

“Nhìn thấy vị Tiểu Hầu gia kia, bản quan thật sự rất tò mò.

Lúc trước Phiêu Miểu tông tại sao lại đính hôn với Trần Lưu Hầu phủ ?”

Khương Đạo Mạch thản nhiên nói: "Hơn nữa còn là Hề tông chủ chủ động đến cửa trao đổi hôn thư!"

"Cái này. . ."

Vương Hậu Đức ấp úng nói: "Tông chủ tự có ý nghĩ của nàng đi, tại hạ cũng không biết quá rõ!"

"Ha ha ~ "

Trên mặt Khương Đạo Mạch hơi có vẻ coi thường nói: "Vô luận là tu vi hay là nội tình của Trần Lưu Hầu, đều kém Phiêu Miểu tông rất nhiều.

Trần Lưu huyện ở xa tại bắc hoang.

Là khu vực nghèo nàn lạc hậu, gần như có thể nói là ăn lông ở lỗ.

Trần A Man lại là một tên phế vật không biết kinh doanh.

Các ngươi chủ động muốn kết thân chắc chắn không phải do nhìn trúng tước vị Trần Lưu Hầu.

Chắc hẳn, là vì Thần Hỏa Lô - Thánh Binh của Phiêu Miểu Thánh Chủ có đúng không?"

Sắc mặt Vương Hậu Đức biến hóa.

Lúc trước việc kết thân với Trần Lưu Hầu phủ, quả thật là vì Thần Hỏa Lô.

Thần Hỏa Lô đã truyền thừa mấy vạn năm, lô hỏa đã sớm dập tắt.

Bọn hắn thu được mật báo.

Trần Lưu huyện có Thánh Khư Thần Hỏa, đáng tiếc bí mật tìm kiếm nhiều năm nhưng mãi vẫn không có tung tích.

Mãi đến khi Hề Mộng Thanh dẫn Chu Uyển Nhi tiến về thành Trường An bái phỏng Trần A Man.

Việc này mới có chuyển cơ.

Nguyên lai kia Thánh Khư chi địa, Trần A Man chi tử Trần Tri Mệnh lại từng vô ý xâm nhập qua.

Thì ra con trai của Trầ A Man là Trần Tri Mệnh đã từng vô ý xâm nhập Thánh Khư, lại tận mắt nhìn thấy Thần hỏa

Vậy nên dưới sự tác động của Hề Mộng Dao, Chu Uyển Nhi và Trần Tri Mệnh trở thành thanh mai trúc mã.Khi đó bọn hắn một người bảy tuổi một người tám tuổi.

Ba năm sau đó, hai nhà trao đổi ngày sinh, ký kết hôn ước!

Còn chuyện xảy ra sau đó thì Vương Hậu Đức cũng không hiểu rõ.

Chỉ biết là mười hai năm trước Trần Tri Mệnh dẫn theo Chu Uyển Nhi tiến vào Thánh Khư.

Sau đó không bao lâu.

Tông chủ lại dẫn Chu Uyển Nhi rời khỏi thành Trường An, trở về Phiêu Miểu tông.

Ngay sau đó,

Thành Trường An truyền ra tin tức khí hải của Trần Tri Mệnh bị phế, từ đó về sau không thể nào tu hành

.....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK