Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1600

Chấp Kiếm Nhân nhìn về phía Từ Nhu: “Vĩnh Sinh Đại Đế cũng là một kế hoạch của hai người ư?”

Từ Nhu không trả lời vấn đề này mà chỉ nói: “Hiện tại hắn rất yếu, chúng ta phải nâng cao thực lực của hắn, ta muốn muội hợp tác với ta, giúp hắn lấy được Lôi Thần Ấn ở nơi này, hơn nữa còn rèn luyện kiếm ý của hắn bằng Lôi Trì, nâng thực lực của hắn lên một tầm cao mới!”

Chấp Kiếm Nhân cười nhạt: “Tại sao tỷ lại cho rằng ta sẽ giúp tỷ?”

Từ Nhu nhìn thẳng vào Chấp Kiếm Nhân: “Vì Đại tỷ!”

Chấp Kiếm Nhân lắc đầu, nàng ta nhìn về phía Diệp Quân: “Ta sẽ giúp hắn, nhưng không phải vì Đại tỷ”.

Nghe thấy thế, Từ Nhu nhất thời hơi bất ngờ.

Lúc này, tay phải của Diệp Quân đang nằm dưới đợt chợt run rẩy, Từ Nhu lập tức nhìn về phía Diệp Quân, nàng ấy đi tới trước mặt hắn. Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, khi nhìn thấy một vùng trời xanh mây trắng, hắn nhẹ giọng nói: “Vẫn chưa chết sao?”

Từ Nhu cười nói: “Đương nhiên là chưa rồi!”

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Từ Nhu, khi thấy Từ Nhu, hắn cười khẽ: “Lần này, ta còn cho là mình chết chắc nữa!”

Đến bây giờ khi nhớ lại lôi kiếp màu máu kia, hắn vẫn còn thấy sợ hãi.

Thật sự quá kinh khủng!

Hắn hiện tại hoàn toàn không thể chống lại nói.

Từ Nhu cười nói: “Bây giờ cảm thấy thế nào?”

Diệp Quân cảm nhận cơ thể của mình, bây giờ thân thể và linh hồn của hắn đều đã gần như hồi phục, hắn nhìn về phía Từ Nhu: “Một khoảng thời gian nữa sẽ có thể khôi phục hoàn toàn”.

Từ Nhu cười nói: “Thế thì tốt!”

Diệp Quân nhìn xung quanh, sau đó hỏi: “Nơi này là?”

Từ Nhu cười đáp: “Đây là một thế giới nhỏ độc lập do Đại tỷ thiết lập, chính là Chân thế giới, bên ngoài tiểu thế giới này chính là Vũ Trụ Kiếp trong truyền thuyết, đương nhiên nếu bây giờ chúng ta đi ra ngoài như thế thì chúng ta thì chúng ta sẽ chết chắc”.

Dứt lời, nàng ấy lại lấy ra một viên đan dược cho Diệp Quân ăn vào, sau đó nói: “Ngươi nghỉ ngơi trước đã, lát nữa ta sẽ dẫn ngươi đi lấy báu vật!”

Diệp Quân hơi tò mò: “Báu vật?”

Từ Nhu gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân nhìn Từ Nhu, im lặng, hắn thấy Từ Nhu này rất bí ẩn, hắn cũng không thể miêu tả rõ được cảm giác đó.

Diệp Quân cũng không suy nghĩ nhiều nữa, hắn tập trung dưỡng thương, nửa canh giờ sau, thương tích trên người đã gần như hồi phục.

Sau khi hắn hồi phục, Từ Nhu cười nói: “Lát nữa hai chúng ta sẽ hộ pháp cho ngươi!”

Diệp Quân nhìn về phía Chấp Kiếm Nhân: “Tỷ ấy…”

Chấp Kiếm Nhân nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Lát nữa ta sẽ lợi dụng lúc ngươi không chú ý, kết liễu ngươi bằng một kiếm”.

Diệp Quân: “…”

Nghe thấy lời của Chấp Kiếm Nhân, Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, đương nhiên hắn không xem là thật, nếu đối phương thật sự muốn giết hắn thì khi nãy lúc hắn hôn mê, không phải sẽ thích hợp hơn sao?

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK