Chương 2377
Diệp Quân đi tới một vùng hoang địa, lúc này hơn trăm con Ám Long đang bò trên mặt đất run rẩy.
Ngao Thiên Thiên xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, Diệp Quân nắm lấy tay cô ấy, cô ấy mỉm cười nhìn hắn.
Diệp Quân nói: “Có thể thu phục được đám Ám Long này không?”
Ngao Thiên Thiên nhìn đám Ám Long, sau khi im lặng một lúc lâu, cô ấy nói: “Mặc dù chúng nó sợ ta, nhưng ta có thể cảm nhận được chúng nó vẫn còn ý thù địch”.
Ý thù địch!
Diệp Quân nhíu mày, trầm tư một hồi nói: “Trong số đám Ám Long này, con nào mạnh nhất?”
Ngao Thiên Thiên chỉ vào một con Ám Long màu vàng sẫm: “Con này”.
Diệp Quân nhìn con Ám Long màu vàng sẫm, nó lớn hơn nhiều so với những con khác.
Diệp Quân kéo Ngao Thiên Thiên đến chỗ con Ám Long đó, nó nằm trên mặt đất, không dám di chuyển.
Diệp Quân nhìn con Ám Long trước mặt, mở rộng lòng bàn tay, một giọt máu từ đầu ngón tay tuôn ra, sau đó chậm rãi bay đến trước mặt con Ám Long.
Nhìn giọt máu này, đôi mắt của con Ám Long lập tức lộ ra vẻ tham lam, nhưng có lẽ vì nó sợ Ngao Thiên Thiên nên không dám động đến giọt máu của Diệp Quân.
Diệp Quân nhìn Ám Long trước mặt: “Nếu như ngươi thần phục thì ích lợi vô tận”.
Thần phục!
Ám Long ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, trong mắt đột nhiên lộ ra vẻ hung ác.
Diệp Quân đột nhiên nói: “Giết nó!”
Ngao Thiên Thiên giơ tay ấn xuống.
Bùm!
Một luồng khí tức đáng sợ ngay lập tức bao trùm con Ám Long!
Uy lực huyết mạch!
Bị uy lực huyết mạch của Ngao Thiên Thiên bao phủ, con Ám Long lập tức mềm nhũn ra, trong mắt chỉ còn lại sự sợ hãi, nhìn thấy Ngao Thiên Thiên sắp giết mình, nó vội vàng nói: “Ta bằng lòng thần phục”.
Diệp Quân nhìn Ngao Thiên Thiên, cô ấy nói: “Ta sẽ bắt nó ký khế ước chủ tớ với ta. Khi đó, linh hồn của nó sẽ do ta kiểm soát, ta có thể quyết định sự sống chết của nó bằng một ý nghĩ”.
Diệp Quân gật đầu: “Ừ!”
Sau một thời gian, cuối cùng con Ám Long đó đã chọn ký khế ước chủ tớ với Ngao Thiên Thiên, mà sau khi ký khế chủ tớ, Diệp Quân đã yêu cầu con Ám Long đại ca đó đi thu phục những Ám Long còn lại.
Đương nhiên, hắn sẽ không thu phục từng con một, khi thu phục được con mạnh nhất, những con khác ắt sẽ dễ dàng xử lý.
Ngao Thiên Thiên đột nhiên nắm lấy tay Diệp Quân, nhẹ nhàng nói: “Huynh có biết làm thế nào để sự dung hợp của chúng ta đạt đến cực hạn không?”
Diệp Quân quay đầu nhìn Ngao Thiên Thiên, ngờ vực: “Sự dung hợp của chúng ta vẫn chưa đạt đến cực hạn sao?”
Ngao Thiên Thiên khẽ gật đầu, mặt cô ấy hơi ửng đỏ.
Thấy vậy, Diệp Quân sửng sốt, đột nhiên, hắn dường như hiểu ra điều gì đó.
Diệp Quân nói: “Tháp gia, ngươi đi chơi đi!”
Tiểu Tháp: “? ? ?”