Chương 712
Nói xong, hắn vung kiếm lên.
Phập!
Trong nháy mắt, đầu của ông lão áo trắng cứ thế bay ra ngoài, sắc mặt của những cường giả đồ đen còn lại cũng biến đổi kịch liệt, đang định bỏ chạy thì Diệp Quân lại biến mất khỏi vị trí cũ giống như ma quỷ!
Phập!
Trong phút chốc, mười mấy cái đầu đồng loạt bay ra!
Những cường giả kia đều chưa kịp phản ứng đã bị gi3t chết thẳng thừng!
Nhìn thấy cảnh tượng này, ông lão canh tháp phía bên cạnh đột nhiên cảm thấy da đầu phát tê!
Diệp Quân thu lấy tất cả số nhẫn không gian, bên trong nhẫn không gian có tới ba nghìn vạn kim tinh!
Bây giờ, hắn tổng cộng có một trăm ba nghìn vạn viên kim tinh rồi!
Không thể không nói là một khoản rất lớn!
Ông lão canh tháp run giọng nói: “Diệp công tử, thật ra không cần thiết phải giết bọn chúng!”
Diệp Quân lắc đầu: “Không giết bọn chúng, bọn chúng trở về thông báo, đối với ta mà nói sẽ càng phiền phức hơn! Vả lại, người này rất thông minh, thế nhưng tâm địa bất chính, nếu như ta không giết ông ta thì chẳng thể bảo đảm sau này ông ta sẽ không hãm hại ta!”
Ông lão canh tháp cười khổ: “Thế nhưng như vậy thì Tiên Bảo Các sẽ truy bắt ngươi!”
Diệp Quân bình tĩnh nói: “Bọn chúng sẽ truy bắt ta, nhưng sẽ không cử cường giả thật sự tới giết ta!”
Ông lão canh tháp không hiểu: “Tại sao?”
Diệp Quân cười nói: “Bọn chúng đứng về phía người mang thiên mệnh, mục đích là gì? Không thể là vì tiền nhỉ?”
Ông lão canh tháp lập tức lắc đầu: “Đương nhiên không phải vì tiền!”
Diệp Quân gật đầu: “Bọn chúng có mưu đồ lớn hơn, nếu như ta không đoán nhầm thì bọn chúng muốn giúp người mang thiên mệnh đoạt được vị trí cao!”
Viện trưởng!
Sắc mặt của ông lão canh tháp lập tức biến đổi kịch liệt: “Chuyện này…”
Diệp Quân cười nói: “Bây giờ người mang thiên mệnh thiếu nhất thứ gì? Là tiếng tăm! Hai tháng sau, chỉ cần gã giết ta thì danh tiếng của gã sẽ đạt tới đỉnh cao! Vậy nên Tiên Bảo Các sẽ không cậy lớn ức hiếp bé, tới truy sát ta, bọn chúng nhiều nhất chỉ phát ra lệnh truy sát gì đó để trị ta!”
Ông lão canh tháp do dự một lát, sau đó nói: “Diệp công tử, đối chiến với người mang thiên mệnh, ngươi có chắc chắn một trăm phần trăm không?”
Diệp Quân lắc đầu: “Không!”
Ông lão canh tháp ngẩn ra.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Ta đang tu luyện, người ta cũng đang tu luyện, hơn nữa bây giờ hắn ở tổng viện thư viện Quan Huyên, lại có cả sự ủng hộ của Tiên Bảo Các, tài nguyên của gã chắc chắn không phải là thứ mà ta có thể so bì. Dưới tình cảnh như vậy, ta sao có thể nói chắc chắn một trăm phần trăm sẽ giết được gã chứ? Chín mươi phần trăm thôi! Ta chắc chín mươi phần trăm là sẽ giết được gã, nói một trăm phần trăm, ta sợ rằng ta quá kiêu ngạo!”
Ông lão canh tháp sững sờ.