Chương 2406
Rầm!
Quyền ấn bỗng biến mất.
Diệp Thanh Thanh đánh thẳng một mạch, đâm vào Cổ Trấn ở phía sau quyền ấn đó.
Kiếm quang như điện.
Thấy thế sắc mặt Cổ Trấn lập tức thay đổi, cảm thấy cực kỳ hãi hùng, sao kiếm thế của người phụ nữ này lại đột nhiên trở nên mạnh hơn nhiều thế? Ông ta không dám đối chọi trực tiếp với kiếm của Diệp Thanh Thanh, thế là bèn lùi lại sau, ngay lúc này tốc độ của Diệp Thanh Thanh đột nhiên tăng lên.
Đồng tử Cổ Trấn co lại, sợ hãi không thôi, ông ta đánh một quyền theo bản năng, vô số quyền quang ào ào lao ra.
Rầm!
Một nhát kiếm của Diệp Thanh Thanh đâm vỡ cả quyền quang đó, sau đó kiếm quang đâm thẳng vào ngực Cổ Trấn.
Kiếm quang biến mất, Diệp Thanh Thanh đã xuất hiện phía sau Cổ Trấn đó.
Hai mắt Cổ Trấn ngây dại, chậm rãi ngã xuống, ánh mắt ông ta đầy vẻ chấn động và ngờ vực, sao đánh một hồi thì người phụ nữ này lại mạnh thế này?
Ngay khi kiếm đâm xuyên qua ngực Cổ Trấn, kiếm của Diệp Thanh Thanh đã đâm nát thần hồn của ông ta.
Thần hồn tiêu tan!
Diệp Thanh Thanh vừa dừng lại, rất nhiều sức mạnh cực lớn ào ào lao đến.
Diệp Thanh Thanh quét kiếm.
Vèo!
Kiếm quang vỡ vụn, các cường giả bị chấn động lùi về sau, nhưng ngay sau đó vô số cường giả lại xông đến chỗ bà ấy lần nữa.
Nhìn vô số cường giả xông đến chỗ mình, ánh mắt Diệp Thanh Thanh bỗng trở nên lạnh lùng, kiếm trong tay bà ấy rung lên dữ dội.
Đương lúc Diệp Thanh Thanh chuẩn bị bùng nổ hoàn toàn thì thấy một tia máu đỏ bất ngờ vọt tới ngay trước mặt.
Chính là Diệp Quân!
Hắn vung thanh kiếm trong tay lên rồi bổ xuống.
Thời không chồng chéo ba lần liên tục!
Kiếm vừa ra, bọn Nguyên Thiên Đế Tôn đi đầu tái cả mặt, biết đây là tuyệt chiêu của hắn nên không dám nghênh đón trực tiếp, đành phải thối lui.
Uỳnh!
Thời không trước mặt Diệp Quân tan tành theo đường kiếm.
Hắn nhân cơ hội mang theo Diệp Thanh Thanh lùi lại, đồng thời lấy cây thần tự nhiên ra đặt vào người bà ấy.
Thấy cả người hắn đẫm máu, đối phương mở miệng muốn nói gì nhưng đã bị hắn đưa vào trong Tiểu Tháp.
Đoạn thân hình hắn nhòe đi, lắc mình bỏ chạy.
Diệp Thanh Thanh: “…”
Bỗng nhiên, Diệp Quân cảm thấy lạnh toát từ bên hông.
Hắn xoay người, lập tức thấy một thanh đao vồ tới như sấm sét.