Chương 4227
Ba vị Thiên Hành Chủ không đỡ được nổi một chiêu.
Lúc này rất nhiều cường giả nền văn minh Thiên Hành đều tuyệt vọng.
Mẹ nó chứ.
Toang rồi!
Sau khi ba vị Thiên Hành chủ bị giết chết, khí thế giữa không trung đó biến mất không còn dấu vết, Diệp Quân ở phía xa gần như trút bỏ gánh nặng suýt nữa ngã nhào xuống đất. Lúc này, bộ dạng của hắn có thể nói là cực kỳ thê thảm, toàn thân nứt toác, máu liên tục chảy ra, xương cốt đã bắt đầu nứt ra…
Nhưng kiếm ý của hắn lại chống đỡ được khí thế đó.
Khi hắn ngã phịch xuống, khí tức kiếm ý của hắn bỗng bắt đầu điên cuồng tăng lên.
Sau khi đột phá cực hạn thì lại hồi sinh!
Khí tức kiếm ý của Diệp Quân ngày càng mạnh, chẳng mấy chốc cuồn cuộn giữa không trung như thủy triều, chấn động đến mức trời đất rung chuyển kịch liệt.
Lúc này tất cả cường giả nền văn minh Thiên Hành đều nhìn sang.
Kiếm ý kia tràn ngập trời đất, từng khí thế đáng sợ phun ra từ trong đó, lúc đầu khí thế này chỉ là khí thế đơn giản, khí thế này bắt đầu thay đổi, trong khí thế đó có thêm một sức mạnh ý chí đáng sợ.
Ý chí của Diệp Quân.
Sau khi sức mạnh ý chí đó xuất hiện, khí tức của kiếm thế đó tăng lên rất nhanh, không trung bị trấn áp bởi từng uy lực đáng sợ trở nên mờ ảo.
Trong một góc tối nào đó, một người phụ nữ đang cúi đầu nhìn cảnh tượng bên dưới.
Chính là Vu Dịch đến từ vũ trụ Vô Gian, phía sau cô ta là một ông lão mặc áo choàng đen.
Cô ta đi theo Phục Võ đến đây, thế nên cô ta đều tận mắt nhìn thấy mọi chuyện xảy ra ở nền văn minh Thiên Hành.
Phải nói rằng cô ta cũng rất ngạc nhiên với thực lực của Phục Võ, thực lực của Phục Võ vượt xa những gì cô ta nghĩ.
Dĩ nhiên đây quả thật là một chuyện tốt với cô ta.
Lúc này cô ta sầm mặt khi nhìn thấy kiếm ý của Diệp Quân đột phá, so với việc tiêu diệt nền văn minh Thiên Hành, thật ra cô ta càng muốn giết Diệp Quân hơn.
Nhưng cô ta vẫn phải kiềm chế.
Đại cục quan trọng hơn.
Vu Dịch nhìn Diệp Quân bên dưới, khẽ cười, cô ta không để tâm lắm đến việc đột phá của Diệp Quân.
Chỉ là một con kiến đột phá thôi, chẳng qua là con kiến này lớn hơn một chút.
Vu Dịch bỗng nói: “Bao giờ Tông Thánh Vương đến?”
Ông lão đồ đen khàn giọng nói: “Sắp đến rồi”.
Vu Dịch gật đầu, nhắm mắt lại, không biết nghĩ đến cái gì, khóe miệng cô ta cong lên, sau đó dần mở rộng…
Vèo!
Một tiếng kiếm vang lên.
Kiếm ý vô địch của Diệp Quân bỗng chém xuống, cuối cùng đi vào cơ thể Diệp Quân.
Bụp!
Diệp Quân trợn to mắt, ánh mắt hiện lên kiếm ý.