Chương 2240
Diệp Quân im lặng.
Dạ Nam Tình tiếp tục nói: “Hơn nữa, bọn chúng cũng không phải thật sự tuyệt vọng, bọn chúng còn có thể nhìn thấy hy vọng. Có điều bây giờ, trật tự Chân Thần lại dập tắt hy vọng của bọn chúng. Ngươi nói xem chúng sẽ thế nào? Chắc chắn bọn chúng chỉ muốn ăn thịt ngươi, gặm xương ngươi”.
Diệp Quân đột nhiên nói: “Nam Tình, cô có thể giúp ta không?”
Dạ Nam Tình sững sờ.
Cô ta rất ngạc nhiên!
Rất rất bất ngờ!
Bởi vì theo cô ta thấy, Diệp Quân chắc chắn sẽ không đưa ra yêu cầu như vậy, vì yêu cầu này hơi khó khăn, hơn nữa tính cách của người đàn ông trước mặt thuộc loại không thích làm phiền người khác.
Phải nói rằng, người bình thường đều sẽ không đưa ra yêu cầu như vậy!
Suy cho cùng, mối quan hệ giữa hai người cũng chỉ có thế!
Tuy nhiên, hắn lại đề cập đến nó.
Dạ Nam Tình vẫn im lặng, những lời đột ngột của Diệp Quân khiến cô ta không biết nên trả lời như thế nào.
Từ chối?
Không biết tại sao nhìn ánh mắt chân thành và chờ mong của người đàn ông trước mặt, những lời từ chối lại hơi khó thốt ra.
…
Thấy Dạ Nam Tình rơi vào im lặng, Diệp Quân lại hỏi: “Tình huống của ta hiện giờ không tốt lắm, không biết cô có tiện giúp một tay không?”
Sau khi biết đối phương sở hữu sức mạnh kinh khủng nhường nào, hắn chỉ có một thoáng chần chừ trước khi quyết định thuyết phục nàng ấy.
Nếu một người như vậy mà chịu đứng về phe hắn thì chắc chắn sẽ mang lại rất nhiều lợi ích.
Mấu chốt là hắn sợ nàng ấy bị Quá Khứ Tông lôi kéo đi mất thôi.
Một khi đã muốn mời người ta đi với mình thì liêm sỉ là thứ cần vứt đi đầu tiên.
Giống như kinh doanh ở thế tục vậy, muốn bán được hàng thì phải vứt liêm sỉ, bằng không chỉ còn nước chết đói.
Ai vứt liêm sỉ, người ấy vô địch!
Dạ Nam Tình nghe hắn hỏi thì chỉ ngẩng đầu lên nhìn lại với ánh mắt lạnh nhạt.
Diệp Quân cân nhắc mình nên nói những gì: “Nam Tình cô nương…”
Dạ Nam Tình bỗng buột miệng: “Ta sẽ được lợi gì?”
Diệp Quân thoáng ngẩn ra rồi mừng rỡ kêu lên: “Cô đồng ý giúp ta ư?”
Dạ Nam Tình chỉ lặp lại: “Ta sẽ được lợi gì?”
Diệp Quân chỉ toét miệng cười.
Dạ Nam Tình nhíu mày: “Ngươi cười cái gì?”
Diệp Quân không trả lời, biết rằng nàng ấy vì trả đũa nên mới hỏi câu ấy.