Chương 2918
Thấy hai người họ không ra tay, Nhị Nha hơi thất vọng, cô bé bảo Tiểu Bạch cất đại ấn, rồi li3m kẹo hồ lô, không trả lời câu hỏi.
Thần Tuyết nhìn về phía xa, rồi nói: “Diệp công tử đã bước vào khu di tích đó rồi sao?”
Nhị Nha gật đầu: “Các ngươi đến đây để tìm hắn à?”
Trầm Tuyết trầm giọng nói: “Hắn vẫn còn sống chứ?”
Nhị Nha nói: “Còn sống”.
Thần Tuyết hơi khó hiểu: “Ngươi không đi cứu hắn sao?”
Nhị Nha bình tĩnh nói: “Không ai có thể giết hắn”.
“Cuồng vọng!”
Thần Lăng ở bên cạnh cười khẩy: “Ngươi cho rằng hắn là ai? Không ai có thể giết hắn ư?”
Nhị Nha khẽ liếc nhìn Thần Lăng: “Ngươi thử xem”.
Thần Lăng nhìn chằm chằm Nhị Nha, đang định nổi giận thì Thần Tuyết ở bên cạnh đột nhiên cười nói: “Tiểu cô nương, tại sao ngươi lại nói không ai có thể giết được hắn?”
Nhị Nha bình tĩnh nói: “Bởi vì hắn là người nhà họ Dương bọn ta”.
Nhà họ Dương!
Thần Tuyết hơi nghi hoặc: “Nhà họ Dương?”
Nhị Nha gật đầu, cô bé liếc nhìn Thần Tuyết: “Chưa nghe nói đến à?”
Thần Tuyết gật đầu: “Quả thực chưa từng nghe nói đến”.
Nhị Nha hờ hững đáp: “Chưa nghe nói thì thôi”.
Thần Tuyết cười nói: “Thế lực mạnh như vậy, sao chưa từng nghe ai nhắc đến chứ?”
Nhị Nha bình tĩnh nói: “Bởi vì những người giỏi đánh đấm nhất trong nhà họ Dương không có hứng thú chơi ở các vòng cấp thấp”.
Thần Lăng cười khẩy: “Vòng chơi cấp thấp ư? Đúng là ếch ngồi đáy giếng, không biết trời cao đất dày là gì, ngươi biết…”
“Mẹ kiếp!”
Nhị Nha bất ngờ lao về phía trước, tung nắm đấm về phía Thần Lăng.
Bùm!
Ngay lập tức, Thần Lăng bị đánh bay ra xa hàng vạn trượng.
Sau khi bị đánh bay, Thần Lăng choáng váng.
Ông ta nhìn Nhị Nha với vẻ hoài nghi: “Ngươi…”
Ông ta không ngờ cô bé trước mặt lại mạnh mẽ đến mức đáng sợ như vậy, một nắm đấm đã khiến ông ta bay xa.
Thần Tuyết cũng hơi kinh ngạc, trong nháy mắt, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
Nhị Nha khẽ liếc nhìn Thần Lăng: “Ngươi còn dám khinh thường ta thì ta sẽ đánh chết ngươi”.
Thần Lăng điên tiết, đã khi nào ông ta bị đe dọa như thế này đâu? Ông ta đang định đáp lời, nhưng bị Thần Tuyết ngăn lại.
Thần Tuyết thông qua truyền âm nói: “Đại trưởng lão, cuốn sổ ghi chép mới là quan trọng nhất”.
Cuốn sổ ghi chép!
Thần Lăng hít một hơi thật sâu, kiềm chế ngọn lửa giận trong lòng, ông ta lạnh lùng liếc nhìn Nhị Nha, không nói gì.