Mà lúc này, thanh đao của hắn ta đột nhiên phát ra tiếng, sau đó biến thành một tia đao mang vạn trượng chém mạnh về phía kiếm của Diệp Quân.
Không có người điều khiển, thanh đao này tự động tấn công, nhưng dù là thế uy lực của nó thật sự vẫn có thể huỷ diệt đất trời, toàn bộ tinh không như một tờ giấy bị chém rách.
Mà lúc này kiếm của Diệp Quân cũng biến thành một tia kiếm quang biến mất ở vị trí ban đầu.
Keng!
Đao kiếm chạm vào nhau.
Ầm!
Ngay lúc này, một tiếng nứt giòn giã vang vọng trong thiên địa, sau đó tia đao quang kia vỡ vụn, đồng thời trường đao cũng vỡ thành nhiều mảnh, sau đó phát ra âm thanh thảm thiết.
Diệp Quân mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên bay vào tay hắn, hắn quay đầu nhìn về phía Lệ Hàn, chắp tay: “Nương tay rồi”.
Lệ Hàn im lặng một lúc lâu mới mở lòng bàn tay, mảnh vỡ của trường đao bay vào tay hắn ta, nhìn trường đao vỡ vụn trong tay, hắn ta không khỏi im lặng một lúc lâu.
Mẹ kiếp!
Mắc bẫy rồi!
Diệp Quân cười khẽ: “Lệ huynh?”
Dứt lời, hắn duỗi tay phải ra.
Lệ Hàn nhìn thoáng qua Diệp Quân, nói với vẻ nghiêm túc: “Không ngờ Diệp huynh lại là một kiếm tu như thế”.
Dứt lời hắn ta đưa hai chiếc nhẫn không gian cho Diệp Quân.
Diệp Quân nhận lấy nhẫn không gian, khoé môi hơi cong lên.
Thu được hai nghìn Tổ Mạch!
Cộng với Tổ Mạch của hắn thì bây giờ hắn đã có được bốn nghìn.
Phát tài rồi.
Lệ Hàn chợt nói: “Có thể cho ta mượn kiếm của Diệp huynh xem thử không?”
Diệp Quân hoàn hồn, cười đáp: “Được”.
Dứt lời hắn động tâm niệm, kiếm Thanh Huyên bay đến trước mặt Lệ Hàn.
Lệ Hàn mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên rơi vào tay hắn ta, chỉ nhìn thoáng qua, sắc mặt hắn ta đã lập tức trở nên nặng nề.
Thanh kiếm này không được bình thường cho lắm.
Lệ Hàn quay đầu nhìn Diệp Quân, không thể không nói hắn ta rất kinh ngạc.
Thiếu niên này có lửa Thiên Hành bị trấn áp, còn có thần kiếm vô cùng đáng sợ, người đứng sau hắn ít nhất cũng là người của nền văn minh cấp năm.
Ít nhất.
Lệ Hàn im lặng.
Ác Đạo Minh đánh giá thấp thiếu niên này rồi.
Hắn ta cũng đánh giá thấp hắn.
Có thể đầu tư thêm.