Chương 164: Cố tình soi mói
Chương 164: Cố tình soi mói
“Tiểu Trương! Tiểu Trương!” Ông chủ công ty du lịch vội vã tìm Tiểu Trương khắp nơi.
Tô Lam nghe thấy tiếng thì chạy vội tới, nói với ông chủ rằng: “Giám đốc, Tiểu Trương đi vệ sinh rồi, cô ấy bị tiêu chảy.”
Nghe vậy, ông chủ cau mày nói: “Sao lại bị tiêu chảy ngay lúc này? Xe du lịch đến rồi, ba mươi mấy du khách đang chờ cô ấy đó!”
Tô Lam cũng biết trễ thêm mấy phút nữa thì hạng mục du lịch đều phải lùi lại, thế nên cô nói: “Vậy tôi đến nhà vệ xem cô ấy sao rồi.”
Vào nhà vệ sinh, Tô Lam gõ gõ cửa phòng vệ sinh, gọi: “Tiểu Trương, em ổn chưa? Giám đốc sốt ruột lắm rồi, du khách đều đã lên xe rồi đó.”
Sau đó, bên trong truyền ra tiếng khóc than thê thảm của Tiểu Trương: “Chị Tô, tối qua em ăn tới hư bụng, bây giờ còn không duỗi thẳng eo được, chị mau nói với giám đốc để nghĩ cách tìm người thay em đi, chuyến đi Thanh Long Hiệp lần này em thật sự đi không nổi!”
“Nghiêm trọng vậy sao? Được, chị đi nói với giám đốc, không ổn thì em mau đến bệnh viện nha.” Tôi Lam vừa nghe xong đã chau mày nói.
Chương 164: Cố tình soi mói
“Nghiêm trọng vậy sao? Được, chị đi nói với giám đốc, không ổn thì em mau đến bệnh viện nha.” Tôi Lam vừa nghe xong đã chau mày nói.
“Cảm ơn chị, chị Tô.” Giọng nói của Tiểu Trương tràn đầy đau khổ.
Tô Lam vội xoay người rời khỏi nhà vệ sinh, tìm đến giám đốc đã gấp đến xoay vòng vòng.
“Tiểu Trương đâu?” Giám đốc không thấy Tiểu Trương theo sau Tô Lam, trên trán đã lấm tấm mồ hôi.
“Giám đốc, Tiểu Trương tiêu chảy dữ quá, bây giờ không ra khỏi phòng vệ sinh nổi, cô ấy nói chuyến này chắc là chạy không nổi, nhờ anh mau chóng tìm người thay cô ấy.” Tô Lam cau mày trả lời.
Nghe vậy, giám đốc vươn tay vỗ vỗ mông, khó xử nói: “Bây giờ đã là mùng hai tết, hướng dẫn viên có thể đến đều đã đến, còn đến không được thì đều về quê ăn tết, lúc này bảo tôi đi đâu tìm hướng dẫn viên thay cô ấy đây?”
“Vậy phải làm sao đây?” Tô Lam nhìn xe du lịch đang đậu bên ngoài, đã bắt đầu có du khách vào hối.
Giám đốc ra vào hai đợt, sau đó sờ trán nhìn Tô Lam, rồi chỉ vào cô nói: “Cô… Cô thay Tiểu Trương đi chuyến này đi!”
Nghe vậy, Tô Lam hoảng hốt nói: “Tôi không phải hướng dẫn viên du lịch!” “Trong thời gian ăn tết không có ai kiểm tra đâu, tuyến đường của chuyến đi này cô cũng quen thuộc mà, lần trước chẳng phải đã theo Tiểu Trương đi hai chuyến sao? Khách sạn nhà hàng gì đó đều liên hệ hết rồi, cô chỉ cần kiểm kê số người trên xe buýt, giới thiệu cho bọn họ về địa điểm tham quan, sắp xếp chỗ ăn ở cho bọn họ là được, hơn nữa chẳng phải còn tài xế có thể giúp cô sao?” Giám đốc vừa nói vừa đẩy Tô Lam ra ngoài.
Chương 164: Cố tình soi mói
Nghe vậy, Tô Lam hoảng hốt nói: “Tôi không phải hướng dẫn viên du lịch!” “Trong thời gian ăn tết không có ai kiểm tra đâu, tuyến đường của chuyến đi này cô cũng quen thuộc mà, lần trước chẳng phải đã theo Tiểu Trương đi hai chuyến sao? Khách sạn nhà hàng gì đó đều liên hệ hết rồi, cô chỉ cần kiểm kê số người trên xe buýt, giới thiệu cho bọn họ về địa điểm tham quan, sắp xếp chỗ ăn ở cho bọn họ là được, hơn nữa chẳng phải còn tài xế có thể giúp cô sao?” Giám đốc vừa nói vừa đẩy Tô Lam ra ngoài.
“Giám đốc, nhưng mà tôi…” Mặc dù Tô Lam hiểu rõ tuyến đường này, nhưng cô vẫn có áp lực tâm lý rất lớn, cô chưa từng gánh vác cái từ hướng dẫn viên du lịch này.
“Bà cô à, cô cứu bồ đi, coi như tôi cầu xin cô đó, hai ngày này tôi trả lương gấp đôi cho cô, không, lương gấp ba, gấp ba!”Giám đốc hoàn toàn không cho Tô Lam từ chối.1
Tô Lam cũng biết giám đốc cũng không còn cách nào khác, cũng chỉ có thể không trâu dắt chó đi cày thôi, đành gật đầu. “Được rồi, tôi sẽ cố hết sức!”
“Cô đúng là nữ Bồ Tát!” Nghe thấy Tô Lam đồng ý rồi, giám đốc lập tức chắp tay cúi đầu với Tô Lam.
Năm phút sau, Tô Lam cầm theo một cây cờ nhỏ với danh sách hành khách cùng một cái balo đơn giản bước lên xe du lịch.
Chương 164: Cố tình soi mói
Năm phút sau, Tô Lam cầm theo một cây cờ nhỏ với danh sách hành khách cùng một cái balo đơn giản bước lên xe du lịch.
Cô cầm cái loa nhỏ, lòng bàn tay của Tô Lam vẫn còn hơi khẩn trương, dù sao trước giờ cô vẫn chưa từng nói chuyện trước mặt nhiều người như vậy.
“Các vị du khách, tôi tên là Tô Lam, là hướng dẫn viên du lịch của tuyến đường này, tôi sẽ phụ trách việc ăn ở và vui chơi của mọi người trong hai ngày này, bây giờ tôi điểm danh trước!”
“Vương Lệ, Lý Lệ, Vương Hạo Tài, Triệu Dũng…” Tô Lam điểm danh từng người một, du khách ở chỗ ngồi khi được nhắc tên thì giơ tay ra hiệu là đến rồi.
“Hồ…Tinh, Hồ Mỹ Ngọc?” Lúc gọi đến hai cái tên này, Tô Lam nhất thời nghẹn lời.
Sau đó, Tô Lam ngước mắt lên, nhìn đến hai mẹ con ăn mặc hợp mốt Hồ Tinh ngồi ở hàng ghế sau của xe buýt
Thực ra lúc này, mẹ con Hồ Tinh đã nhìn thấy Tô Lam từ lâu rồi, Hồ Tinh đeo kính râm, Hồ Mỹ Ngọc thì cười gian.
Nhìn thấy hai người bọn họ, Tô Lam ngứa ran cả da đầu.
Cô không hề sợ hai người bọn họ, mà bây giờ cô đang thay mặt cho công ty du lịch, nếu như xảy ra xung đột, sẽ đem đến phiền phúc rất nghiêm trọng cho công ty du lịch, cho nên cô nghĩ mặc kệ thế nào cứ nhịn trước đã, tốt xấu gì cũng phải đợi đến hai ngày dẫn đoàn này xong rồi nói tiếp.
Chương 164: Cố tình soi mói
Cô không hề sợ hai người bọn họ, mà bây giờ cô đang thay mặt cho công ty du lịch, nếu như xảy ra xung đột, sẽ đem đến phiền phúc rất nghiêm trọng cho công ty du lịch, cho nên cô nghĩ mặc kệ thế nào cứ nhịn trước đã, tốt xấu gì cũng phải đợi đến hai ngày dẫn đoàn này xong rồi nói tiếp.
Một khắc sau, chỉ thấy Hồ Mỹ Ngọc giơ tay lên, dùng giọng điệu vô cùng kiêu kỳ nói: “Chúng tôi đến rồi, nhưng mà cô Tô Lam, tôi muốn hỏi là cô có chứng nhận hướng dẫn viên du lịch không? Là hướng dẫn viên chính thức chứ?”
Tô Lam biết cô ta đang soi mói, nhưng mình quả thật không có chứng nhận hướng dẫn viên du lịch, trong nhất thời không khỏi nghẹn lời.
Vào lúc này, Hồ Tinh lớn tiếng nói: “Chúng tôi đã bỏ tiền ra để đến du lịch, cũng tìm công ty du lịch chính quy, bây giờ lại cử một hướng dẫn viên giả không có chứng nhận hướng dẫn viên du lịch đến là có ý gì? Việc này đã xâm phạm đến lợi ích của du khách như chúng tôi, bây giờ cô phải nói rõ ràng cho tôi!”
Một hòn đá nhấc lên ngàn tầng sóng, các du khách nhao nhao kháng nghị.
“Chúng tôi không muốn một hướng dẫn viên nghiệp dư!”
“Đúng vậy, phải nói rõ ràng cho chúng tôi.”
“Lẽ nào các người là công ty du lịch gà rừng sao?”
Thấy cảm xúc của các du khách trên xe bắt đầu trở nên kích động, Tô Lam mím môi, cô thật sự chưa từng gặp phải loại tình huống này, nhất thời trong lòng vô cùng hụt hẫng.
Chương 164: Cố tình soi mói
Thấy cảm xúc của các du khách trên xe bắt đầu trở nên kích động, Tô Lam mím môi, cô thật sự chưa từng gặp phải loại tình huống này, nhất thời trong lòng vô cùng hụt hẫng.
Cô quyết mắt nhìn Hồ Tinh và Hồ Mỹ Ngọc phía sau, chỉ thấy lúc bấy giờ bọn họ đang giương cằm nhìn chằm chằm cô, ý muốn xem trò vui của cô.
Tô Lam hít thở sâu một hơi, xem ra bây giờ không còn cách nào khác, thôi thì còn nước còn tát, thế nào cũng không thể để gian kế của bọn họ thành công được.
Sau đó, Tô Lam lập tức cầm loa nhỏ lên hô: “Mọi người im lặng, mọi người im lặng! Trước tiên xin hãy nghe tôi nói.”
Lát sau, các du khách đều im ắng lại.
Sau đó Tô Lam giải thích: “Các vị, quả thực tôi không phải hướng dẫn viên du lịch chính thức, cũng không có chứng nhận hướng dẫn viên du lịch, thực ra tôi là nhân viên kế toán của công ty du lịch.”
“Nhân viên kế toán tính tiền hàng, có thể dẫn du khách được sao? Đúng là làm bừa!” Lại có du khách bắt đầu càm ràm. Tô Lam vội giải thích: “Các vị, là bởi vì hướng dẫn viên của công ty du lịch chúng tôi bị đau bụng không thể dẫn đoàn, mọi người cũng biết bây giờ là mùng hai tết, các hướng dẫn viên du lịch cũng có người nhà, bọn họ cũng phải về nhà ăn tết với gia đình, cho nên những hướng dẫn viên còn ở lại thật sự là người nào việc nấy, trong nhất thời hoàn toàn không thể tìm được hướng dẫn viên có thể thay thế.”
Chương 164: Cố tình soi mói
“Nhân viên kế toán tính tiền hàng, có thể dẫn du khách được sao? Đúng là làm bừa!” Lại có du khách bắt đầu càm ràm. Tô Lam vội giải thích: “Các vị, là bởi vì hướng dẫn viên của công ty du lịch chúng tôi bị đau bụng không thể dẫn đoàn, mọi người cũng biết bây giờ là mùng hai tết, các hướng dẫn viên du lịch cũng có người nhà, bọn họ cũng phải về nhà ăn tết với gia đình, cho nên những hướng dẫn viên còn ở lại thật sự là người nào việc nấy, trong nhất thời hoàn toàn không thể tìm được hướng dẫn viên có thể thay thế.”
Các du khách nghe đến đây cũng đều bắt đầu gật đầu, bởi vì tình huống bây giờ đúng thật là như vậy.
“Vậy thì các người cũng không thể để người không có chứng nhận hướng dẫn viên du lịch vào việc chứ?” Lại có du khách kháng nghị. Tô Lam thấy cảm xúc của các du khách đã dần bình ổn lại thì vội rèn sắt lúc còn nóng mà nói: “Vị du khách này nói đúng, đúng là lỗi của công ty du lịch chúng tôi. Nhưng chúng tôi thật sự không còn cách nào khác, bởi vì nếu như không để tôi vào việc, vậy thì ắt phải kéo dài thời gian khởi hành, sức khoẻ của hướng dẫn viên du lịch của chúng tôi sớm nhất cũng phải đến hai mươi bốn tiếng sau mới có thể khôi phục, tôi biết mọi người bình thường rất bận, không dễ gì mới nhân dịp nghỉ tết cùng người nhà ra ngoài thư giãn, thời gian thật sự rất quý giá, lẽ nào thật sự phải muốn quét sạch hào hứng của mọi người mà kéo dài thời gian khởi hành sao?”1
Chương 165: Quân tử báo thù mười năm chưa muộn
Chương 165: Quân tử báo thù mười năm chưa muộn
“Phải đó, phải đó.”
“Sau đoàn du lịch hai ngày này chúng tôi còn có sắp xếp khác nữa!”
“Qua thêm hai ngày nữa thì chúng tôi phải suy xét hồi trình rồi.” Trong nhất thời, các du khách bàn tán xôn xao. Tô Lam thấy mọi người đều không muốn kéo dài thời gian xuất phát thì vội nói: “Các vị, tôi biết tôi không phải là một hướng dẫn viên du lịch chuyên nghiệp, nhưng tôi cũng làm việc ở công ty du lịch, cũng theo hướng dẫn viên đi qua tuyến đường Thanh Long Hiệp mấy lần, hơn nữa chúng ta vẫn còn bác tài giúp đỡ, nhà hàng khách sạn còn có địa điểm tham quan bên kia cũng đều sắp xếp cố định cả, cho nên mọi thứ tuyệt đối sẽ không có sơ xuất gì cả, hơn nữa tôi cũng sẽ cố hết sức mình dẫn mọi người đi hết cuộc hành trình hai ngày này!”
Một phen bộc bạch cùng bảo đảm khẩn thiết của Tô Lam rất nhanh đã được các du khách đồng tình, bọn họ nhao nhao bày tỏ rằng hướng dẫn viên du lịch mắc bệnh cũng là chuyện không còn cách nào khác, cho nên mọi người đều ngầm đồng ý cách làm để Tô Lam thay thế hướng dẫn viên.
Sau đó Tô Lam cười nói: “Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tôi, bây giờ chúng ta lập tức xuất phát!”
Tô Thanh mỉm cười với tài xế, tài xế lập tức nổ máy, xe du lịch chậm rãi lái vào đường.
Chương 165: Quân tử báo thù mười năm chưa muộn
Hai mẹ con Hồ Tinh và Hồ Mỹ Ngọc vừa thấy Tô Lam nhẹ nhàng hoá giải nguy cơ như vậy thì cả hai một hát một đệm phản đối tiếp.
“Vậy làm sao mà được? Không phải hướng dẫn viên du lịch chuyên nghiệp thì chúng tôi không đi đâu.”
“Phải đó, kéo dài thời gian thì cứ kéo dài thời gian thôi, chúng tôi có thời gian.”1
Thế nhưng, các du khách trên xe không có ai phụ hoạ với cách nói của bọn họ, Tô Thanh cũng tìm chỗ ngồi ở phía trước rồi ngồi xuống, bỏ ngoài tai mấy lý do thoái thác của hai mẹ con Hồ Tinh.
Sau đó, hai mẹ con Hồ Tinh đêu tức đến nhăn mũi, nhưng cũng không thể làm gì khác, chỉ đành tạm thời nhẫn nại.
Trên đường đi, các du khách đang ngủ, Tô Lam lại không thể rảnh rỗi.
Co lấy tài liệu địa điểm du lịch ra rồi ghi nhớ trong hai tiếng, sau đó vào hai mươi phút trước khi đến địa điểm du lịch thì đứng lên giới thiệu cho các du khách về nguồn gốc, nội hàm văn hoá, thần thoại truyền thuyết vâng vâng của địa điểm du lịch, lời giới thiệu rất thú vị, chọc cho các du khách cười haha, chuyện không vui ban nãy đã sớm tan thành mây khói.
Chương 165: Quân tử báo thù mười năm chưa muộn
Rất nhanh đã đến Thanh Long Hiệp rồi, Tô Lam xuống xe trước, dìu những người già cần giúp đỡ và những du khách ôm con nhỏ.
Chờ đến khi tham quan hết địa điểm du lịch của ngày hôm nay thì đã đến sáu giờ tối rồi, trời cũng đã tối, sau khi đến nhà hàng, Tô Lam lại bận rộn thêm một trận để sắp xếp ổn thoả việc ăn ở của các du khách.
Ăn cơm xong cuối cùng cũng đến tám giờ, Tô Lam đưa các du khách vào khách sạn sắp xếp chỗ ở, cô cũng đã hoàn thành công việc trong một ngày của hướng dẫn viên du lịch.
Có thể mọi người đều nhìn thấy sự chăm chỉ và cố gắng ở từng chi tiết nhỏ nên không có một du khách nào đưa ra ý kiến gì, ngược lại ở chung rất hoà thuận với Tô Lam suốt cả ngày, cho nên mẹ con Hồ Tinh dù cho có muốn soi mói để trả thù Tô Lam thì cũng không cơ hội
Thế nên, cả ngày này, mặc dù Tô Lam rất mệt mỏi, nhưng cũng rất vui vẻ thoải mái, còn hai mẹ con Hồ Tinh thì tổn hại khí thế, tâm trạng cực kỳ tồi tệ.
Cuối cùng, vào lúc chín giờ tối, hai mẹ con Hồ Tinh đến gõ cửa phòng Tô Lam.
Cốc cốc… Cốc cốc…
Chương 165: Quân tử báo thù mười năm chưa muộn
Gõ loạn cửa phòng một trận, Tô Lam mở cửa, thấy hai mẹ con Hồ Tinh đứng bên ngoài, thì biết là người đến không có ý tốt.
“Có chuyện gì không?” Tô Lam chưa quên bây giờ mình là hướng dẫn viên du lịch nên mới hỏi thăm, nhưng trên mặt không hề treo lên nụ cười của ngày hôm nay.
“Chúng tôi muốn đổi phòng!” Hồ Mỹ Ngọc dẫn đầu nói.
Nghe vậy, Tô Lam cau mày. “Vì sao muốn lại muốn đổi phòng? Mới nãy không phải đã xác nhận trong phòng không có vấn đề gì rồi sao?”
Vừa nãy lúc nhận phòng, cô sợ có vấn đề gì nên đều hỏi trước các du khách, họ đều xem xong phòng rồi mới làm thủ tục nhận phòng.
Đương nhiên, cô cũng biết mẹ con Hồ Tinh là đến vạch lá tìm sâu, cho nên cô cũng có chuẩn bị tâm lý.
“Khăn trải giường đều bị ướt cả rồi, cô kêu chúng tôi ở kiểu gì?” Hồ Tinh mở miệng cực kỳ cay nghiệt.1
Nghe vậy, Tô Lam liền nói: “Vậy tôi đến nhìn xem.”
Chương 165: Quân tử báo thù mười năm chưa muộn
Nghe vậy, Tô Lam liền nói: “Vậy tôi đến nhìn xem.”
“Nhìn thoải mái.” Hồ Tinh mở tay.
Tô Lam đến phòng của Hồ Tinh và Hồ Mỹ Ngọc, bất ngờ phát hiện hai tấm khăn trải giường trên giường đều ướt đẫm, cô không khỏi nhéo đầu mi, bởi vì vừa nãy lúc nhận phòng cô còn cố ý nhìn qua căn phòng này, ban nãy trên giường không hề bị ướt.
Hồ Mỹ Ngọc theo sau Tô Lam nói: “Nhìn thấy chưa? Có phải ướt hay không? Chúng tôi yêu cầu đổi phòng.”
Tô Lam cố nhịn, cô xoay người nói với Hồ Mỹ Ngọc: “Ban nãy tấm khăn trải giường này rõ ràng không hề ướt, là các người tự làm ướt phải không?”
“Con mắt nào của cô nhìn thấy là bọn tôi làm ướt vậy hả? Nói chuyện cũng phải có bằng chứng, cô không thể ăn nói bậy bạ!” Hồ Tinh lập tức mắng chửi xối xả.
Tô Thanh cô với hai mẹ con Hồ Tinh quả thật là kẻ thù từ kiếp trước, cứ phải đụng chạm bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu!
“Tóm lại, bây giờ, cô phải đổi cho bọn tôi một căn phòng sạch sẽ, bằng không tôi khiếu nại tới cục du lịch!” Hồ Mỹ Ngọc uy hiếp nói.
Chương 165: Quân tử báo thù mười năm chưa muộn
“Đúng vậy, tôi nói mà, hướng dẫn viên du lịch không chuyện nghiệp thì không ổn rồi, chúng tôi còn phải khiếu nại cô làm việc không có chứng nhận, để công ty du lịch của các người phải đóng cửa!” Hồ Tinh cũng phụ hoạ theo.
Có lẽ là tiếng cãi nhau của bọn họ quá lớn làm cho mấy du khách ở phòng cách vách và đối diện bị làm ồn đến đi ra, mấy người nhao nhao nhìn vào trong phòng. Thấy nhiều người rồi, Hồ Tinh lập tức đi ra cửa, lớn tiếng nói: “Mọi người nhìn xem khăn trải giường trong phòng của chúng tôi đều ướt hết cả, bảo bọn tôi ngủ làm sao đây? Bọn tôi mới nói mấy câu mà đã cho bọn tôi xem sắc mặt rồi, đây là hướng dẫn viên kiểu gì vậy chứ, buổi sáng còn thề thốt nói rằng sẽ cố hết sức để chúng ta ăn ngon chơi vui, bây giờ đến ngủ chúng ta cũng ngủ không ngon, cái công ty du lịch này chính là công ty du lịch gà rừng rồi!”
“Phải đó, chúng ta cùng nhau khiếu nại bọn họ, để bọn họ đóng cửa!” Hồ Mỹ Ngọc cũng bước ra phụ hoạ theo.
Tô Lam thấy người bên ngoài càng ngày càng nhiều, hơn nữa còn bàn tán xôn xao, hình tượng tốt mà cô dựng lên đã sắp bị hai mẹ con Hồ Tinh đẩy ngã rồi.
Hơn nữa nếu như thật sự có nhiều người cùng khiếu nại lên cục du lịch, vậy thì sẽ có ảnh hưởng rất xấu đến công ty du lịch, thật sự nói không chừng sẽ phải ngừng kinh doanh chỉnh đốn lại.
Chương 165: Quân tử báo thù mười năm chưa muộn
Hơn nữa nếu như thật sự có nhiều người cùng khiếu nại lên cục du lịch, vậy thì sẽ có ảnh hưởng rất xấu đến công ty du lịch, thật sự nói không chừng sẽ phải ngừng kinh doanh chỉnh đốn lại.
Mặc dù cô chỉ mới làm việc ở công ty du lịch này được hơn một tháng, nhưng ông chủ với đồng nghiệp đối xử với cô thật sự rất tốt, cô không thể để ông chủ vì mình mà chịu tổn thất, lại càng không thể khiến cho các đồng nghiệp mất việc vì mình, cho nên cô phải ráng mà nhịn cục tức lúc này xuống.
Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn! Hồ Tinh, Hồ Mỹ Ngọc, hôm nay tôi giả làm cháu thì có làm sao? Lần sau tôi nhất định sẽ không tha cho các người!
Một khắc sau, Tô Lam hít sâu một hơi, cô xoay người ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra ngoài.
“Cô…muốn làm gì?” Thấy Tô Lam hùng hùng hổ hổ, khí thế hiên ngang, Hồ Tinh tức thì không nói nên lời. Trên mặt Tô Lam lập tức lộ ra nụ cười nhẹ xán lạn, nói: “Xin lỗi, vừa nãy có thể là tôi quá sơ suất, như vậy đi, tôi ngủ ở phòng này, các người ngủ ở phòng của tôi được chứ?”