"Kiều Thiếu, đây là phương án hợp tác của tập đoàn Diêm thị chúng tôi đưa tới, mời anh xem qua!"
Trên tầng cao nhất tập đoàn Đế phàm, Kiều Trác Phàm ngồi dựa vào cửa sổ.
Phía sau anh là bầu trời xanh thẳm.
Dáng người anh so với khoảng không gian rộng lớn của bầu trời không hề nhỏ bé chút nào. Người đàn ông này giống như đại bàng bay lượn cuối chân trời.
Diệp Soái chưa từng thấy người có loại thần thái và đôi mắt sắc bén như vậy.
"Nếu như tôi nhớ không lầm, khoảng thời gian trước Diêm thị đã hợp tác với người khác!" Đối với sự kinh ngạc trong mắt Diêm Soái, Kiều Trác Phàm làm như không thấy.
Anh chỉ nhìn tài liệu trên tay mình. Còn phần tài liệu Diệp Soái đưa, anh không hề liếc mắt lấy một cái.
Đây rõ ràng là không cho Diêm soái đường lui.
Nếu chỉ là hợp tác bình thường, Diêm Soái sẽ lập tức quay đầu rời đi.
Nhưng lần này...
Vốn là Diêm thị quả thật đã đổi người hợp tác.
Bởi vì lần đó sau khi đến đây, anh phát hiện hai công ty có cách quản lý hoàn toàn khác nhau!
Hơn nữa, Diêm Soái vốn có dự định trở về nước.
Trước lần hợp tác này, khi ở Tổng Công Ty, Diệp soái đã nói muốn trở về nước. Vì anh là con trai của chủ tịch công ty, cho nên mấy cổ đông không dám trực tiếp phản đối những quyết định của anh.
Lần này anh đột nhiên lại muốn thay thế đơn vị hợp tác, đám người kia mặc dù tức giận nhưng cũng không có người nào dám trực tiếp đứng ra phản bác.
Diêm Soái đột nhiên muốn ở lại tiến hành phương án này vì ở tiệc đính hôn của Diệp Tử Hi, anh nghe được một tin tức...
Tiếu Bảo Bối sảy thai!
Cô gái khiến anh nhớ mãi không quên bị sảy thai!
Việc này nói cho anh biết được cuộc sống hiện giờ của Tiếu Bảo Bối không tốt.
Vì vậy, anh quyết định ở lại.
Đến tận bây giờ, cô gái kia vẫn có thể khiến anh dễ dàng thay đổi chủ ý...
Mà Diệp Soái cũng thừa nhận, anh không có cách nào để quên cô!
Mấy ngày nay, Diêm Soái cũng chính mắt nhìn thấy Diệp Tử Hi vì Nhạc Dương rời đi mà như kẻ điên tìm đến nơi ở của Nhạc Dương.
Thì ra Nhạc Dương và Diệp Tử Hi đã từng hẹn hò?
Thì ra Diệp Tử Hi yêu Nhạc Dương?
Những tin tức này làm cho người ta phải kinh ngạc, càng làm cho Diêm Soái hiểu một đạo lý: còn có cơ hội thì không được buông tay!
Cho nên khi biết tình trạng gần đây của Tiếu Bảo Bối, anh quyết định cố gắng một lần nữa.
Không chừng tất cả sẽ thay đổi chứ?
Chính vì cá ý nghĩ này, vốn nên ở một nước khác, bây giờ Diêm Soái lại đứng ở tập đoàn Đế Phàm.
Anh biết người đàn ông mà Tiếu Bảo Bối lấy chính là Kiều Trác Phàm!
Trước kia nếu anh thực sự muốn biết tin tức như vậy, thật sự là dễ như trở bàn tay. Chỉ cần anh chú ý một chút.
Ví dụ như bên người Kiều Trác Phàm thường xuất hiện một cái túi hồ ly...
Có lẽ, đây chính là duyên phận.
Lần trước Kiều Trác Phàm cùng Tiếu Bảo Bối ăn cơm, bọn họ để quên một cái túi hồ ly ở trong phòng ăn.
Túi xách đó được Diêm Soái cầm đi.
Tối hôm qua, lúc anh nhận lấy tài liệu về tình hình gần đây của Tiếu Bảo Bối mà thám tử đưa tới, trên tay Diêm Soái còn cầm túi xách hồ ly dễ thương kia.
Anh tin chắc, đó là do ông trời đã sắp đặt.
Cũng giống như túi hồ ly, anh cũng có thể đem Tiếu Bảo Bối trở về bên cạnh anh...
"Vốn là muốn hủy bỏ, nhưng bây giờ tôi phát hiện cách làm việc của quý công ty và công ty chúng tôi trước sau như một. Cho nên tôi quyết định lại hợp tác với anh!"
Diêm Soái đứng trước mặt của Kiều Trác Phàm lộ ra nụ cười đúng mực.
Thật ra mục đích anh hợp tác trở lại chính là vì Tiếu Bảo Bối.
Anh có thể xác định, bây giờ Tiếu Bảo Bối đang ở trong công ty này. Anh làm vậy để tạo cơ hội anh và cô gặp mặt nhau!
"Nhưng hiện tại công ty chúng tôi không có ý định tiếp tục hợp tác!" Đối với nụ cười của Diêm Soái, khóe môi Kiều Trác Phàm cũng khẽ giương lên.
Chỉ là nụ cười của anh không hề thân thiện như vẻ bề ngoài. Dường như anh muốn báo cho Diêm Soái quyết định của anh...
Hợp tác nhưng không giữ quy tắc, muốn chấm dứt liền chấm dứt?
Anh ta làm như tập đoàn Đế Phàm của anh là cơ quan từ thiện, muốn tới thì tới muốn đi thì đi?
Ngoài ra, Kiều Trác Phàm cũng cảm thấy lần này Diêm Soái đến dường như còn có mục đích khác...
Bởi vì anh phát hiện ánh mắt người đàn ông này nhìn Kiều Trác Phàm anh không bình thường.
Mặc dù vẫn dè dặt lễ độ, nhưng rõ ràng có một phần thù địch!
Chẳng lẽ...
Suy nghĩ một chút, nụ cười thoáng qua của Kiều Trác Phàm liền biến mất, thay vào đó là ánh mắt sắc bén...
Anh mắt này như một lưỡi dao, muốn đem Diêm Soái mổ xẻ ra để nghiên cứu.
Ánh mắt như thế làm cho Diêm Soái hiểu, người đàn ông này đã nhận ra cái gì rồi.
Cũng đúng, Kiều Trác Phàm thông minh như vậy, không gì có thể qua mắt được anh mới đúng!
Chỉ là dù anh ta biết cũng không sao.
Lần này, Diêm Soái anh sẽ quang minh chính đại đấu với Kiều Trác Phàm!
Chỉ cần đối tượng không phải là Quý Xuyên thì Diêm Soái cảm thấy mình sẽ không thất bại!
"Kiều Thiếu, đừng vội từ chối như vậy! Tôi tin tưởng, sau khi anh xem qua bản kế hoạch lần này nhất định sẽ đồng ý!" Diêm Soái cười cười, đối với ánh mắt kia của Kiều Trác Phàm cũng không chống đối.
Diêm Soái biết, hiện tại đấu với Kiều Trác Phàm chỉ là bước thứ nhất.
Muốn chiếm được tâm tư của cô gái nào đó thì con đường của anh vẫn còn rất dài.
"Vậy anh cứ để đó đi, sau khi tôi xem nếu cần sẽ liên lạc lại với anh!" Kiều Trác Phàm nghe thấy tiếng động truyền ra từ phòng nghỉ ngơi.
Cũng vì vậy mà vốn định hoàn toàn cự tuyệt Diêm Soái, Kiều Trác Phàm đột nhiên thay đổi quyết định.
Một khắc kia, Diêm Soái cũng đã nhận ra cái gì.
Tầm mắt của anh cũng rơi vào phòng nghỉ ngơi của Kiều Trác Phàm...
Tiếu Bảo Bối ở bên trong?
Hay là...