• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ta tuyên bố, người đứng đầu Ngoại Môn Thi Đấu lần này, Cố Thiếu Dương!"

Lâm trưởng lão mỉm cười tuyên bố tin tức này.

Tất cả mọi người dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Cố Thiếu Dương, trong lòng hắn cũng thấy hơi xúc động.

Đứng thứ nhất thi đấu, cộng thêm đứng nhất khảo hạch tông môn, đồng nghĩa với việc hắn đạt được một môn công pháp Nhân Giai Thượng Phẩm và ít nhất một môn võ kỹ Nhân Giai Tuyệt Phẩm.

"Người thắng cuộc đi lên nhận thưởng…”

Cuộc so tài lần này, Cố Thiếu Dương đứng nhất, Đường Minh đứng thứ hai, Hạ Thanh Thu sau khi giao thủ với Cố Thiếu Dương xong thì không rõ tung tích, cho nên Mạc Phong lấy vị trí thứ ba.

"Lâm trưởng lão, ta có thể thăng cấp vào nội môn chứ?"

Lĩnh xong vật thưởng, Đường Minh bỗng mở miệng hỏi Lâm trưởng lão, lúc nói chuyện vẻ mặt gã cực kỳ không cam lòng nhìn Cố Thiếu Dương, trong mắt là sự oán hận.

Hắn cố ý giấu tin tức đột phá Tụ Nguyên để có thể làm nên danh tiếng tại Ngoại Môn Thi Đấu lần này.

Kết quả lại thua, mất hết mặt mũi, còn giúp tên kia giành được cái tên “Cố Thiếu Dương yêu nghiệt”.

Hơn nữa có rất nhiều nữ đệ tử vốn đang hâm mộ Đường Minh cũng bắt đầu chuyển sang hâm mộ Cố Thiếu Dương.

Dù sao, người kia thực lực mạnh hơn gã, thiên tư tốt hơn gã, tiền đồ sáng lạn hơn gã, ngay cả vẻ ngoài cũng đẹp trai hơn gã.

Hiện tại Đường Minh không muốn chờ ở ngoại môn một chút nào nữa, chỉ muốn vào nội môn ngay lập tức.

Lâm trưởng lão nghe thế khẽ gật đầu, mở miệng nói: "Có thể."

"Cố Thiếu Dương, ta ở nội môn chờ ngươi. . Sớm hay muộn ta cũng trả một kiếm này lại cho ngươi.”

Đường Minh che vết thương tại lồng ngực bị Cố Thiếu Dương đâm trúng, gã nhìn chằm chằm hắn, rồi đi theo một đệ tử phòng thủ rời khỏi chỗ này.

Cố Thiếu Dương lại chẳng hề thèm để Đường Minh vô mắt, coi như Đường Minh có thể vào nội môn thì sao, sau này sự chênh lệch giữa gã và mình sẽ ngày càng lớn, không có khả năng gặp lại.

"Phần thưởng của ngươi đây, sau đó cầm bài tự này một mình vào tầng thứ hai Tàng Kinh Các lựa chọn công pháp."

Lâm trưởng lão đưa cho Cố Thiếu Dương một lệnh bài bằng gỗ, trên đó viết hai chữ Thanh Vân nho nhỏ.

Cố Thiếu Dương cung kính cám ơn, đang định rời đi, Lâm trưởng lão chợt gọi hắn lại.

"Cố Thiếu Dương, ngươi nguyện ý vào nội môn không?”

Cố Thiếu Dương sững sờ.

Nội môn? Không phải chỉ có người đạt tới cảnh giới Tụ Nguyên mới có tư cách tiến vào sao? !

Lâm trưởng lão hiểu hắn đang nghĩ gì, giải thích: "Ngươi có thiên tư xuất sắc, lại lĩnh ngộ võ học ý cảnh, lực chiến đấu hơn người, ta đại diện cho tông môn đặc cách dẫn ngươi vào. Dù gì ngoại môn không tạo nhiều áp lực cho ngươi, ở đấy chỉ tổn thời gian.”

Cố Thiếu Dương gật gật đầu.

Đúng vậy, đa số đệ tử ngoại môn đều bị hắn hấp thu thuộc tính rồi, thời gian hấp thu khoảng mười hoặc mười lăm ngày.

Mà được vào nội môn, người ở đấy ai cũng có thiên phú không thua kém gì Đường Minh, Mạc Phong. Nếu vào nội môn sớm, đối với hắn cũng có ích lợi rất nhiều.

"Đa tạ trưởng lão."

Lâm trưởng lão vui mừng gật gật đầu, nói tiếp: "Ta dự định đề cử ngươi cho Lôi trưởng lão nội môn, xin lão thu ngươi làm đồ đệ. Lôi trưởng lão là chuyên gia tông kiếm đạo của ta, kiếm ý ngươi vừa hình thành, được dịp có thể thỉnh giáo lão nhiều hơn…”

Cố Thiếu Dương chần chờ một hồi, mở miệng hỏi: "Không biết trong môn có trưởng lão tiền bối am hiểu thuật luyện đan chăng?”

Sắc mặt Lâm trưởng lão sửng sốt, kinh ngạc nói: "Ngươi muốn học thuật luyện đan?"

Cố Thiếu Dương gật gật đầu, "Đệ tử từ trước tới nay luôn có hứng thú rất lớn với thuật luyện đan, theo trực giác của đệ tử thì thiên phú của mình ở thuật luyện đan cũng không tệ, cho nên muốn học tập một phen. . ."

"Thiên phú không tệ? Ha ha. ."

Lâm trưởng lão không nhịn nổi cười, bất đắc dĩ nhìn Cố Thiếu Dương. .

Ngươi biết luyện đan cần thiên phú gì không? Hơn nữa, cho dù có thiên phú thì có thể hơn thiên phú kiếm đạo của ngươi sao?

Kiếm ý Luyện Khí Cửu Trọng Hai Thành nghĩa là gì ngươi có vẻ không hiểu à? !

Trong lòng Lâm trưởng lão cực kỳ bất đắc dĩ, thở dài một tiếng nói: "Những thiên tài yêu nghiệt các ngươi, luôn thích tỏ vẻ hơn người, không làm việc đàg hoàng, Vệ Trang cũng thế, ngươi cũng thế. Điểm ấy nên học hỏi Quý Phong một chút, y là một kẻ cuồng võ.”

Cố Thiếu Dương ngượng ngùng cười một tiếng, chắp tay nói: "Cầu trưởng lão giúp đỡ."

Lâm trưởng lão gật đầu, "Vậy được, lão phu chính là thầy luyện đan tốt nhất bản tông, ngươi bái ta làm thầy là được."

Cố Thiếu Dương cực kỳ vui mừng: “Bái kiến..."

"Chờ một chút. ."

Lâm trưởng lão ngăn Cố Thiếu Dương lại, nghiêm mặt nói: "Vừa nãy Lôi trưởng lão ta giới thiệu cho ngươi chính là cao thủ Toàn Đan cảnh, có chiêu Điện Quang Lôi Cực Kiếm bá đạo vô song, kiếm ý lão lĩnh ngộ được bảy thành…Tuy lão phu cũng luyện kiếm, nhưng kém xa lão ta, ngươi cần phải suy nghĩ cho kỹ.”

Cố Thiếu Dương trả lời không chút do dự: "Sư phụ, ta nghĩ kỹ rồi."

Trong lòng mặc niệm, bằng ngộ tính của ta hiện tại và về sau, phương diện võ học dù không thỉnh giáo người khác cũng ngày càng mạnh hơn. Ngược lại nếu không học thuật luyện đan, thật sự uổng phí toàn bộ năng lực thuộc tính ta có thể rút ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK