Tên đệ tử thiên tài xếp thứ ba mươi ba trên bảng anh tài cũng phải tốn thời gian một nén rưỡi hương mới có thể vượt qua lần kiểm tra này, độ khó của nó tưởng tượng cũng biết là cao đến mức nào.
Phần lớn các đệ tử đều phải tốn thời gian gần hai nén nhang mới miễn cưỡng có thể đạt yêu cầu.
Rất nhiều đệ tử Tụ Nguyên sơ kỳ ngay cả việc thuận lợi thông qua cũng không làm được.
Chênh lệch giữa đệ tử bình thường và đệ tử tinh anh cũng nhờ đó mà hiện ra rõ ràng.
Ta Có Thể Lấy Ra Thuộc Tính Traile
"Đến phiên Tiết Hạo Vũ rồi!"
Xếp thứ ba bảng anh tài Tiết Hạo Vũ lên sân nhận được sự chú ý của rất nhiều người.
Tiết Hạo Vũ đầy mặt trầm tĩnh, nhanh chân đi ra.
Cửa ải này kiểm tra thân pháp, cũng là thứ mà hắn am hiểu, hắn có lòng tin có thể vớt lại một chút.
Lần kiểm tra này sẽ căn cứ vào kết quả của cả ba vòng mà xếp hạng, cho nên hắn không phải không có cơ hội thắng hai đối thủ lớn nhất là Thôi Nam và Cố Thiếu Dương này.
Còn Tống Thiên Vũ, Tiết Hạo Vũ không hề nghĩ tới.
Tống Thiên Vũ ngoại trừ lực lượng, thì dù là thân pháp hay vũ kỹ đều là người đứng đầu nội môn. Lần kiểm tra này xếp hạng nhất nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chính là hắn rồi.
Ít nhất trong lòng Tiết Hạo Vũ là nghĩ như vậy.
Tiết Hạo Vũ nháy mắt liền liền xông lên. Bởi vì tốc độ quá nhanh, hư không sau lưng hắn lưu lại từng vệt ảo ảnh.
Như Ảnh Tùy Hình Công!
Cố Thiếu Dương liếc mắt liền nhận ra thân pháp mà Tiết Hạo Vũ sử dụng. Hơn nữa Tiết Hạo Vũ cũng đã luyện Như Ảnh Tùy Hình Công đến cảnh giới đại thành đỉnh phong, ba ảo ảnh đồng loạt xuất hiện, dễ dàng xuyên qua từng cái mộc nhân, tốc độ từ đầu chí cuối cũng không giảm qua.
Cuối cùng, trong thời gian một nén nhang hắn đã hoàn mỹ thông qua.
Người vây xem thán phục rầm rộ. Cho tới tận bây giờ, Tiết Hạo Vũ là người có thành tích tốt nhất, mà còn nhanh hơn người thứ hai ròng rã nửa nén hương.
Thực lực của người đứng thứ hai bảng anh tài kinh khủng như thế đó.
Tiết Hạo Vũ thở gấp, thân pháp bùng nổ hoàn toàn cũng tiêu hao không ít nguyên lực của hắn.
Hắn chăm chú nhìn mấy người mà hắn xem trọng, trong mắt lóe lên ánh nhìn sắc bén.
Hắn không tin trừ Tống Thiên Vũ ra còn có người nhanh hơn hắn!
. . .
" Tống sư huynh và Thôi Nam sư huynh vậy mà lại ở chung một tổ! "
Chia nhóm bất ngờ khiến cho tất cả mọi người đều hưng phấn.
Hai đại cao thủ thứ nhất thứ hai nội môn đối đầu, đúng là quá nhiều thứ để xem rồi.
Là hai vai chính được tất cả mọi người chú ý, Tống Thiên Vũ vẫn bày ra vẻ mặt như thường, chẳng khác nào mặt nước hồ phẳng lặng.
Sắc mặt Thôi Nam lại có chút nghiêm nghị.
Dáng người hắn cao to, cửa ải tốc độ này lại có vô số vật cản, rất là thua thiệt.
Kiểm tra bắt đầu, chỉ nghe một tiếng “binh” thật lớn, thân hình Thôi Nam phóng ra ngoài nhanh như đạn, lập tức vượt qua tất cả mọi người.
Hắn mạnh mẽ xông lên lao vào lối đi. Cơ quan cạm bẫy bị chạm tới liền bắt đầu mở ra, phi tiêu ám khí bắn lên người hắn nhưng lại chỉ tóe ra một vài tia lửa, có âm thanh như sắt thép va chạm phát ra.
"Quá mạnh. . ."
Có người sợ hãi nói: "Công kích cấp độ dưới Tụ Nguyên cảnh đối với Thôi Nam sư huynh mà nói căn bản chỉ là gãi ngứa mà thôi. "
Dù là những mộc nhân kia, công kích mạnh mẽ đánh lên người Thôi Nam, cũng giống như chém vào lớp da trâu dày dặn cứng rắn nhất vậy, phần lớn công kích đều bị đón đỡ hoặc đẩy ra.
Thôi Nam cực kì sung sức, giống như một con cá xảo trá bơi lội lượn lờ giữa đám mộc nhân đông đúc, hình thành cảm giác tương phản cực lớn.
"Mau nhìn kìa. . ."
Bỗng nhiên có người khó tin mà kêu lên đầy sợ hãi: " Tống sư huynh. . .Tống sư huynh đã sắp đến rồi kìa! "
Tất cả mọi người lúc này mới nhớ tới còn có Tống Thiên Vũ.
Người đã chiếm giữ vị trí đứng đầu nội môn trong nhiều năm này sử dụng công pháp chính là Kim Nhạn Công mà cũng có không ít người tu luyện.
Cũng là một môn khinh công, nhưng ở trong tay Tống Thiên Vũ mới phóng ra hào quang chân chính thuộc về công pháp Địa giai.
Tống Thiên Vũ thân như kim nhạn, cả người như thể lướt qua không trung mà đi. Lối đi vài trăm mét mà hắn chỉ nghỉ lại hai lần nửa đường để thở, rồi cứ như vậy mà bay từ điểm khởi đầu đến điểm kết thúc.
Không là phát động bất cứ một cơ quan nào, mộc nhân chỉ có thể đứng ngây ngô nhìn thân hình hắn lướt qua.
Khi Tống Thiên Vũ nhẹ nhàng chạm xuống vạch đích, nén nhang đầu tiên mới chỉ đốt đến phân nửa.
Chỉ có thể ngước nhìn. . .
Trong lòng các đệ tử chỉ còn lại ý nghĩ này mà thôi.
Có người không nhịn được mà than thở: "Đây mới thực sự là Kim Nhạn Công. Đây mới là người xếp thứ nhất nội môn Tống sư huynh!"
Thôi Nam cũng thành công vượt qua kiểm tra, tốn thời gian nhiều hơn một nén nhang, kém hơn Tiết Hạo Vũ một chút.
Tiết Hạo Vũ thở dài một hơi đầy nhẹ nhõm, nhìn xong thân pháp của Tống Thiên Vũ, hắn đã triệt để từ bỏ ý định đuổi theo đối phương, cũng may có thể nhanh hơn Thôi Nam một chút.
Vòng kiểm tra tốc độ này, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn chắc cũng ổn định ở vị trí thứ hai.
Có bất ngờ. . .
Tiết Hạo Vũ theo bản năng liếc nhìn thanh niên tuấn mỹ biểu tình lạnh nhạt nào đó, nhưng rất nhanh lại lắc đầu.
Cố Thiếu Dương tuy là yêu nghiệt, nhưng cũng giống Thôi Nam, chỉ chú trọng về lực lượng mà không chú trọng về tốc độ, khẳng định không thể vượt qua chính mình được.
Tiết Hạo Vũ chắc chắn nghĩ thầm.
"Cố Thiếu Dương. . ."
Giám khảo gọi đến tên Cố Thiếu Dương.
Đám người đều đồng loạt nhìn về phía hắn, tiếng bàn luận nổi lên bốn phía.
"Không biết Cố Thiếu Dương có thể đạt được thành tích ra sao đây? "
"Ta đoán hắn có lẽ sẽ dùng đến thời gian một nén nhang cộng thêm một phần ba nén nữa, hoặc có lẽ sẽ ít hơn một chút, vượt qua Thôi Nam sư huynh, nhưng tuyệt sẽ không nhanh hơn Tiết Hạo Vũ và Tống sư huynh."
Có người phân tích như vậy.
Không ít người đồng ý gật gật đầu.
Vòng thứ hai so đấu về thân pháp, tốc độ, trình độ hùng hậu của nguyên lực và lực bộc phát.
Cố Thiếu Dương tấn thăng đến Tụ Nguyên cảnh mới được mấy tháng, so nguyên lực chắc chắn thua xa vài tên thiên kiêu của nội môn đã tu luyện tới Tụ Nguyên hậu kỳ. Còn thân pháp. . .
Tất cả mọi người đều biết thiên phú kiếm đạo của Cố Thiếu Dương thuộc hàng yêu nghiệt, nhưng điều này cũng có nghĩa thời gian Cố Thiếu Dương dùng cho tu luyện kiếm pháp cũng sẽ nhiều hơn, thân pháp nhất định sẽ bị sao nhãng hơn một chút. Bởi vậy phỏng đoán hắn xếp thứ ba hoặc thứ tứ đã là đánh giá cao hắn rồi.
Cố Thiếu Dương nghe tiếng thảo luận truyền đến bên tai, trên mặt lộ ra ý cười nhàn nhạt.
Một tổ người đứng trước lối vào. Mệnh lệnh của giám khảo vừa phát ra, cả nhóm đều đồng loạt tranh nhau vọt lên.
Nhưng từ sau khi kiểm tra bắt đầu, có một bóng người vẫn dừng ngay chỗ cũ chậm chạp không động thân.
Đám người nhìn rõ dáng vẻ của người đó, kinh ngạc nói to: "Là Cố Thiếu Dương! Tại sao hắn lại không động đậy? Lẽ nào hắn buông tha cho vòng kiểm tra này rồi? ! "
"Không! "
Bỗng nhiên có người chỉ về đằng trước kêu lên đầy sợ hãi, "Cố Thiếu Dương ở phía trước kìa! "
Đám người theo tiếng kêu nhìn lên, lại tìm ra một Cố Thiếu Dương nữa đã xuất hiện tại phía trước tất cả các đệ tử tham gia kiểm tra lần này.
Hai Cố Thiếu Dương?
Tất cả mọi người đều không hiểu nổi.
Lúc này, Tiết Hạo Vũ vẫn gắt gao nhìn chằm chằm tình huống bên trên sân đấu bỗng nhiên hít sâu một hơi, gằn từng chữ: "Là, Như Ảnh Tùy Hình Công! "
Hắn cũng tu luyện Như Ảnh Tùy Hình Công, hiểu rõ môn công pháp này nhất, tự nhiên liếc mắt liền có thể nhận ra.
Nhưng hắn vừa mới dứt lời, bỗng nhiên lại trợn tròn hai mắt lên nhìn, khó tin kêu lên: "Ba ảo ảnh. . .Bốn ảo ảnh. . Không thể nào, tại sao hắn có thể có nhiều ảo ảnh như vậy! Đây không phải Như Ảnh Tùy Hình Công! "