• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Thiếu Dương ca, không ngờ bây giờ ngươi đã lợi hại như vậy. Hàn Tiêu kia ngay cả ta cũng đánh không lại hắn, nhưng ngươi nhưng có thể tuỳ tiện bẻ gãy một cánh tay của hắn, ngươi nếu như ở trong nội môn Bắc Tuyết Sơn Trang chúng ta, cũng có thể dễ dàng xếp vào vị trí 30 người dẫn đầu rồi."

Đi ra khỏi biệt viện, Cố Lăng Phỉ đi bên cạnh Cố Thiếu Dương nói líu ríu không ngừng, trong giọng nói nàng đầy vui mừng vui thích và ngưỡng mộ chi tình.

Cố Thiếu Dương nhớ lại những chuyện có liên quan đến Cố Lăng Phỉ.

Cố Lăng Phỉ là tộc muội của Cố Thiếu Dương, bởi vì từ nhỏ Cố Thiếu Dương sinh ra đã khôi ngô hơn sovới những đứa trẻ bình thường, nàng vẫn luôn thích đi theo sau lưng Cố Thiếu Dương chơi đùa cùng với hắn, lúc nào cũng hô hào " Thiếu Dương ca ca" " Thiếu Dương ca ca" .

Hai người cũng được xem như là thanh mai trúc mã.

Năm năm trước Cố Thiên Hà và Tiêu Thanh Trúc định hôn sự cho Cố Thiếu Dương với cô nương Liễu gia, Cố Lăng Phỉ vì chuyện này khóc lớn đại náo một trận, sau khi Cố Thiếu Dương rời đi, nàng cũng lập tức tiến về Bắc Tuyết Sơn Trang học nghệ.

Khoảng thời gian thấm thoắt, năm năm trôi qua, Cố Thiếu Dương cảm thấy Cố Lăng Phỉ đối với hắn tình nghĩa trái lại càng sâu đậm hơn.

" Lăng Phỉ. ."

Cố Thiếu Dương bỗng nhiên ngắt ngang lời Cố Lăng Phỉ đang nói, mở miệng nói: " Để cho đám người Hàn Tiêu rời đi như vậy thật sự không có chuyện gì sao? Bây giờ ta quay lại giết bọn họ vẫn còn kịp. ."

Cố Lăng Phỉ không có cách nào nâng trán, nói lầm bầm: " Thiếu Dương ca, sao bây giờ sát tâm của hunh lại lớn như thế. Yên tâm đi, sư phụ ta là muội muội của trang chủ Bắc Tuyết Sơn Trang , Bắc Hàn Mai, chỉ cần lão nhân gia nàng nói một câu, thì Hàn Tiêu cha của hắn ngay cả cái rắm cũng không dám thả. "

Cố Thiếu Dương ánh mắt nhất động, " A, Bắc Tuyết Sơn Trang so với Hàn Nguyệt Cốc thì thực lực mạnh hơn à? "

Cố Lăng Phỉ kiêu ngạo nói: " Tất nhiên rồi, không chỉ là Hàn Nguyệt Cốc, còn bao gồm cả Thanh Vân Tông và Thiên Phong Cốc, Bắc Tuyết Sơn Trang là một trong bốn đại tông môn lớn nhất Đại Nguyên quốc ta ."

Cố Thiếu Dương cười nói: " Xem ra muội ở Bắc Tuyết Sơn Trang cũng được xem là thiên tài được coi trọng à, lại có thể được muội muội của trang chủ thu làm đồ đệ nữa. "

" Nào có. ."

Cố Lăng Phỉ ngượng ngùng lắc đầu, trên mặt lộ ra vài tia e thẹn của các cô nương, " Chẳng qua là vận khí tốt được sư phụ yêu mến thôi . Muốn nói thiên tài, trong sơn trang thiên phú tốt yêu nghiệt hơn ta còn có nhiều, rất nhiều. ."

Cố Thiếu Dương hứng thú, dò hỏi: " Ví dụ như? "

Cố Lăng Phỉ không chút nghĩ ngợi nói: " Như Thiếu trang chủ Bắc Lâm Giang, năm nay gần hai mươi cũng đã là cường giả Ngưng Chân, có tên trên bảng tuấn kiệt bảng. Còn có đại sư huynh trong nội môn chúng ta Kinh Đồng sư huynh ."

" Kinh Đồng? "

Cố Thiếu Dương lần đầu tiên nghe thấy cái tên này.

Cố Lăng Phỉ tò mò hỏi: " Thiếu Dương ca có quen biết với Kinh sư huynh hả? "

Cố Thiếu Dương lắc đầu, " Ta là đang nghĩ, nội môn đệ nhất Tống Thiên Vũ trong Thanh Vân Tông chúng ta so sánh với nội môn Đại sư huynh Kinh Đồng của bọn muội thì ai lợi hại hơn? "

" Đương nhiên là Kinh Đồng mạnh hơn rồi. "

Cố Lăng Phỉ khẳng định nói: " Tứ Tông đã ba lần thi đấu, Kinh sư huynh đều là người phụ trách đệ tử nội môn của Tứ Tông , còn nữa, nghe nói hắn hiện nay đã tiến vào Ngưng Chân Cảnh, sức mạnh sâu không lường được. Tuy nhiên. ."

Cố Lăng Phỉ ngừng lại thoáng một chút, suy tư nói: " Nếu là luận về thiên phú, ta cảm thấy có một người ngay cả Kinh sư huynh cũng so không được? "

" Ai thế? "

Cố Lăng Phỉ chậm rãi nói: "Đó là Khương Lam. 17 tuổi, đã là Tụ Nguyên trung kỳ, hiện nay trong nội môn Bắc Tuyết Sơn Trang chúng ta đứng hàng thứ hai. "

" Thứ hai. ."

Cố Thiếu Dương tinh thần chấn động, thiên tài cao thủ trong nội môn ở Bắc Tuyết Sơn Trang so vớiThanh Vân Tông còn nhiều hơn, nội môn đệ nhị lại bị một tên mới 17 tuổi Tụ Nguyên trung kỳ vẫn luôn chiếm giữ, có thể tưởng tượng được Khương Lam nay có bao nhiêu yêu nghiệt.

" . . Khương Lam đã nhập môn từ ba năm trước, từ một người bình thường không có chút tu vi nào một đường đột phá đến Tụ Nguyên trung kỳ. Hơn nữa sức chiến đấu của hắn cũng hơn người, ngay cả Tụ Nguyên hậu kỳ cũng không phải là đối thủ của hắn, sư phụ ta nói, hắn là trời sinh đao cốt, nhất định đề danh trên bảng tuấn kiệt."

" Trời sinh đao cốt? "

Cố Thiếu Dương ánh mắt lấp lóe, " Đó là cái gì? "

" Ta không biết. "

Cố Lăng Phỉ lắc đầu, nét mặt biến thành ngưng trọng: " Nhưng ta cũng đã gặp qua hắn mấy lần, nhìn xa xa trông hắn giống như một thanh đao, vừa lợi hại vừa sắc bén. Tấc cả đao pháp vào tay hắn, không đến mấy hôm là có thể luyện tới đại thành, cho dù là Địa giai đao pháp cũng giống như vậy. Hơn nữa, hắn giao thủ với người ta rất ít khi dùng đến đao thứ hai, tuyệt đại đa số không đỡ nổi một đao của hắn. Sư phụ ta nói, Khương Lam tu vi ở luyện khí cảnh đã có thể lĩnh ngộ được đao ý, bây giờ. ."

Cố Lăng Phỉ đưa ra bốn đầu ngón tay, trầm giọng nói: " Tối thiểu cũng đã lĩnh ngộ được bốn thành đao ý cảnh giới. "

" Quả nhiên lợi hại. "

Cố Thiếu Dương cũng không nhịn được mà ca tụng.

Hắn vẫn cho rằng ngộ tính căn cốt của mình đã rất yêu nghiệt rồi, hắn vẫn cố gắng thu liễn không dám bộc lộ ra hết, bây giờ mới biết hoàn toàn là vẽ vời thêm chuyện mà thôi.

Trên thế giới này so với hắn thì yêu nghiệt thiên tài còn nhiều, rất nhiều.

17 tuổi, đã là Tụ Nguyên trung kỳ, lĩnh ngộ được bốn thành đao ý..

Nếu như không phải hắn có năng lực lấy ra thuộc tính dung hợp thêm thiên phú, thì thiên phú của những kẻ này làm cho Cố Thiếu Dương cảm thấy muốn ghen ghét.

" Nhưng mà Thiếu Dương ca ngươi cũng rất lợi hại. ."

Cố Lăng Phỉ cười hì hì ôm một cánh tay của Cố Thiếu Dương, cảm thán nói: " Ítt nhất là thời điểm ngươi ra tay với Hàn Tiêu, ta không nhìn ra ngươi rốt cuộc dùng võ kỹ gì. "

Cố Thiếu Dương cười ha ha một tiếng.

Được Cố Lăng Phỉ khen ngợi như thế, trong lòng hắn ngược lại có chút cảm xúc mạnh mẽ sục sôi lên.

Hắn hận bây giờ không thể trở về tông, đánh bại hết mấy tên vị trí đứng trước hắn, lại chờ đến lúc Tứ Tông thi đấu cùng với mấy tên yêu nghiệt của các tông môn khác phân cao thấp.

Thế giới này, so với tưởng tượng của hắn thì còn đặc sắc hơn nhiều.

Hai người đang nói chuyện, trước mặt bỗng nhiên có một nam một nữ đang đi về phía họ.

Cố Lăng Phỉ vừa thấy hai người, vội vã thu tay đang ôm tay Cố Thiếu Dương lại, đỏ mặt nói: " Gặp qua Cố thúc thúc, Thanh Trúc a di. "

Cố Thiên Hà và Tiêu Thanh Trúc cười ha hả đi tới, ánh mắt chế nhạo không ngừng quét tới quét lui trên người hai người, thấy vậy Cố Lăng Phỉ mặt càng đỏ hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK