Nương theo từng tiếng thét của Cố Thiếu Dương, một cỗ chấn động cực lớn từ trên người hắn bộc phát ra.
Cỗ chấn động này chỉ trong nháy mắt đã khếch tán khắp toàn trường, tất cả mọi người yên tĩnh đến kỳ lạ.
Đều nhìn vào Cố Thiếu Dương.
Cố Thiếu Dương mặt vô biểu tình, đối mặt với một thương Tống Thiên Vũ Ngưng Chân, đưa ra một kiếm.
Chỉ trong chốc lát, tất cả mọi người đều cảm giác được cảnh tượng trước mắt đã thay đổi.
Không trung, quảng trường, Thanh Vân Tông cách hắn càng lúc càng xa, Cố thân hình Thiếu Dương không ngừng bay cao, mây mù dưới chân hắn cuồn cuộn bay ra, hắn giống như đang đứng tại một tòa cô phong cực cao.
Mọi người nhìn xuống, kinh ngạc phát hiện ra dưới chân mình cũng đầy mây mù.
Tiếp đó, sau lưng Cố Thiếu Dương có kim quang mơ hồ phát ra.
Giống như một mặt trời đỏ, từng chút từng chút chiếu sáng hết biển mây, lộ ra nửa cái đầu nhỏ, phóng ra hào quang vạn dặm.
Đang nằm nữa người ở trên ghế khán giả Thôi Nam cũng chợt đứng dậy, ngay cả vết thương trên cánh tay máu đang rỉ ra hắn cũng không hề biết.
Hắn mở to hai mắt ra nhìn, gắt gao nhìn chằm chằm vào Cố Thiếu Dương, không thể tin được mà mở miệng nói: " bốn thành rưỡi kiếm ý! "
Những người khác mặt cũng đầy vẻ kinh sợ, tu vi ở Tụ Nguyên cảnh, có thể lĩnh ngộ được ý cảnh võ học là cũng đủ để cho người khác xưng là yêu nghiệt, thiên tài rồi, Cố Thiếu Dương lại lĩnh ngộ được bốn thành rưỡi kiếm ý, thực sự là quá kinh người rồi!
"Ttiểu tử này. ."
Xa xa Lôi Liệt vẻ mặt cũng đầy ngạc nhiên thú vị, ý cảnh võ học lĩnh ngộ qua ba thành, mỗi lần lĩnh ngộ thêm nửa thành cũng khó như lên trời, không chỉ phải vượt qua ngộ tính bình thường, mà cần thời gian để tiến dần.
Có thể hết thảy nhưng lẽ thường không dùng được trên người Cố Thiếu Dương, gia hỏa này lĩnh ngộ ý cảnh giống như là chuyện ăn cơm uống nước thường ngày, vừa mới qua mấy ngày, bỗng nhiên kiếm ý lại tăng mạnh rồi!
" Hừ! "
Lôi Liệt hừ lạnh một tiếng, ngược lại cười lạnh nói: " Coi như lĩnh ngộ được bốn thành rưỡi kiếm ý thì sao, Tụ Nguyên vượt cấp chiến với Ngưng Chân, cũng không phải dễ dàng như vậy đâu. "
Võ đạo tu hành càng về phía sau, mỗi cảnh giới sự chênh lệch lại càng lớn, nói là khác nhau một trời một vực cũng không hề quá đáng.
Muốn vượt qua một tiểu cảnh giới thêm một đại cảnh giới khiêu chiến, thật sự là quá khó.
Tống Thiên Vũ mắt lộ ra kỳ quang, trong mắt hàm chứa sự ngạc nhiên thú vị cùng kính phục, mở miệng nói: " Ta vẫn là coi thường ngươi, nhưng chỉ bằng bốn thành rưỡi kiếm ý nghĩ có thể tiếp được một thương này của ta, ngươi nghĩ Ngưng Chân Cảnh quá đơn giản rồi . Ách? ! "
Tống Thiên Vũ lời còn chưa nói hết, sắc mặt đã đại biến.
Chỉ thấy mặt trời đỏ đang lóe lên sau lưng Cố Thiếu Dương tỏa ra ngàn vạn kim quang, mũi kiếm của hắn chỉ lên, sắc trời giống như bất đột nhiên tối lại, một vầng trăng sáng lặng yên không một tiếng động bỗng nhiên xuất hiện, chiếu sáng tư thế đang cầm kiếm của hắn.
Một mặt là ánh bình minh vừa ló rạng, đại khí, hào hùng; một mặt là dưới ánh trăng hình ảnh cô độc, lẻ loi, lạnh lùng.
Hai loại khí chất hoàn toàn bất đồng này giờ khắc này lại dung hợp hoàn mỹ ở trên người Cố Thiếu Dương, từng tia lực lượng khiến người ta run sợ tản mát ra.
" Cái này. ."
Lúc này, không chỉ là Tống Thiên Vũ, Thôi Nam, Tiết Hạo Vũ. . Ngay cả núp khán giả đang núp trong bóng tối hai người Lôi Liệt và Lâm trưởng lão cũng đã biến sắc, ánh mắt trợn tròn lên, vẻ mặt giống như gặp phải chuyện gì không thể tin được, chuyện không bao giờ có khả năng xảy ra.
" Hai loại kiếm ý! Hai loại kiếm ý. ."
Lôi Liệt khó có thể tin được mà kêu to lên, bởi rằng quá mức khiếp sợ cho nên âm thanh trở nên vặn vẹo mà chói tai.
Lâm trưởng lão sắc mặt cũng trở nên đờ đẫn, lẩm bẩm nói: " Loại kiếm ý thứ hai hình như là Chiếu Ảnh Kiếm Pháp của Hàn Nguyệt Cốc, cũng không biết hắn từ đâu học được, nhưng có thể lĩnh ngộ được hai thành. ."
" Tiểu tử này đúng là quái vật mà! "
Lôi Liệt bỗng nhiên kích động lên, nguyên lực bốc phát muốn xông ra, Lâm trưởng lão lấy lại tinh thần, vội vã kéo hắn lại, vội vàng nói: " Ngươi muốn làm gì? "
" Đánh cái rắm gì nữa! "
Lôi Liệt kêu lên, " Tiểu tử này nhất định phải bái ta làm thầy, Lôi Liệt ta cầm kiếm kề vào vào cổ hắn cũng phải bắt hắn học kiếm của ta. Lâm Hạc Tùng, ta nói cho ngươi, chuyện này không có chút thương lượng nào, tông chủ tới cũng vô dụng thôi! . ."
" Bắc Tuyết Sơn Trang tên cứt chó Tiên Thiên đao cốt kia, so với tiểu tử này, thì ngay cả đến cái rắm cũng không bằng! "
Lâm trưởng lão vẻ mặt đầy bất đắc dĩ ..
Bên kia, toàn bộ đệ tử cũng đều triệt để choáng váng.
Hai loại kiếm ý, lại đồng thời xuất hiện trên người của một đệ tử Tụ Nguyên trung kỳ.
Hơn nữa, trình độ lĩnh ngộ hai loại kiếm ý này đều không thấp.
Hai thành Chiếu Ảnh Kiếm ý, bốn thành rưỡi Sơ Dương kiếm ý, gộp lại đã là sáu thành rưỡi kiếm ý.
Chiêu thức xuất ra biên độ tăng gấp sáu lần rưỡi.
Hơn nữa, có lẽ là vừa đúng là một loại kiếm ý thuộc tính Dương kết hợp với một loại kiếm ý thuộc tính Âm, cả hai đồng thời thi triển cộng hưởng ra những tia biến hóa kỳ diệu.
Sức mạnh vượt qua sáu thành rưỡi kiếm ý bình thường.
Ở trong mắt mọi người, một kiếm này Cố Thiếu Dương xuất ra, Sơ Dương toả sáng, Minh Nguyệt sáng vằng vặc.
Chỉ trong thoáng chốc, dường như có Tinh Hà nhật nguyệt từ trên mũi kiếm của hắn trầm luân bay lên.
Một kiếm này chém ra, thế thương của Tống Thiên Vũ giống như dòng nước bị phá tan..
" Ta thua. "
Tống Thiên Vũ mở miệng cười khổ.
Cố Thiếu Dương thu kiếm, bình tĩnh nói: " Ngươi vẫn có thể tiếp tục. "
Tống Thiên Vũ lắc đầu, vẻ mặt thản nhiên, " Đã không có ý nghĩa gì nữa. Trận chiến này, ta thua tâm phục khẩu phục. ."
Tống Thiên Vũ dùng một loại ánh mắt kỳ dị nhìn Cố Thiếu Dương, tán thưởng nói: " Ta chưa bao giờ nghĩ đến, lại có người xét về thiên phú ngộ tính lại có thể vượt qua được Vệ Trang sư huynh. Cố Thiếu Dương, ta chờ mong ngươi đột phá vào Ngưng Chân, mong đợi có một ngày ngươi và Vệ Trang sư huynh chiến một trận chiến. Trận chiến kia, chắc chắn sẽ rất tuyệt! "
Trên mặt Tống Thiên Vũ tràn đầy thần thái khí khái, người hắn giống như thương của hắn vậy thẳng tắp, oai vệ.
Tống Thiên Vũ nói xong, tình cảnh trên sân yên lặng mấy giây, sau đó giống như là sôi trào, toàn bộ đều là âm thanh reo hò, nghị luận ầm ĩ.
Tất cả mọi người đều cuồng nhiệt, kích động, dùng ánh mắt kính phục và ngưỡng mộ nhìn Cố Thiếu Dương.
Tụ Nguyên đánh bại được Ngưng Chân, hai loại kiếm ý, tấc cả khó mà có thể tin nổi.
Bọn họ tận mắt chứng kiến một đệ tử nội môn trẻ tuổi nhất từ trước đến nay sinh ra đời.
Hào quang chói lọi trên người Cố Thiếu Dương những đệ tử còn lại trên bảng anh tài đều ảm đạm thất sắc.
Hắn giống như một khối tinh hà chói mắt, không ai có thể ngăn cản được khí thế quật khởi mạnh mẽ của hắn, hào quang vạn trượng.
Xứng đáng là Thanh Vân Tông đệ nhất yêu nghiệt, vượt qua cả Vệ Trang!