" Ong. ."
Âm thanh cực lớn giống như là sóng nước khếch tán khắp sân thi đấu.
Tất cả mọi người đều có loại cảm giác nhất thời mất đi thính giác, nhưng thân là võ giả Tụ Nguyên cảnh, rất nhanh đã khôi phục lại như cũ.
Ngay sau đó, bọn họ nhìn thấy chín chuông trên đài kiểm tra đều nghiêng về một phương hướng sau đó rớt mạnh xuống đất.
" Loảng xoảng, loảng xoảng ."
Chín chuông lớn từ trên không trung rơi xuống, chấn động không ngừng.
Thậm chí sau khi rơi xuống, dao động lắc lư, đưa qua đưa lại, phát ra từng trận âm thanh chuông vang lên thật lâu.
Tất cả mọi người xem đều ngây người.
Một màn này, so với vừa nãy Thôi Nam tạo ra, hiệu quả còn rung động hơn gấp mấy lần.
" Cmn! "
Bỗng nhiên có người kêu lên, " Mau nhìn trên vách chuông kìa! "
Tất cả mọi người đều trừng mắt, bỗng nhiên phát hiện ra trên vách chuông thứ nhất có in một quyền ấn thật sâu.
Có thể thấy rõ ràng, giống như là là rèn đúc chuông khắc lên trên đó vậy.
" Tê. ."
Âm thanh hít khí lạnh liên tục vang lên.
Tất cả mọi người bỗng nhiên đều quay đầu nhìn về phía Cố Thiếu Dương, rung động trong mắt căn bản là không có cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung miêu tả được.
Chỉ dựa vào quyền kình đánh ra làm cho liên tiếp chín chuông đồng thời vang, trên chuông thứ nhất chuông còn lưu lại quyền ấn.
Hơn nữa, vị trí hắn đứng còn không phải là nơi quy định, mà là cách xa vạch tuyến đến một trượng.
Quyền kình sau khi rời thân thể rất nhanh sẽ suy yếu đi, những tiền đề tạo ra quyền kình của Cố Thiếu Dương so tất cả mọi người thì khắc nghiệt hơn nhiều!
Để tạo ra được thành tích như vậy thì phải cần bao nhiêu sức lực, nguyên lực sâu cỡ nào.
Cố Thiếu Dương gia hỏa này, còn là người sao?
Quả thực là yêu thú khoác da người mà!
Đám anh tài trên bảng thiên tài từng người sắc mặt đều sửng sốt, vô cùng chấn động mà nhìn chằm chằm vào Cố Thiếu Dương.
Tiết Hạo Vũ vẻ mặt phiền muộn, hắn nguyên bản tâm chí hứng thú bừng bừng muốn tại lần khảo hạch này tiến lên hai vị trí đầu, lại bị Thôi Nam bá đạo một quyền chấn nhiếp, bây giờ lại bị nhân tài mới nổi Cố Thiếu Dương đả kích sâu sắc.
Tiết Hạo Vũ giờ đây đã không còn nữa điểm ý nghĩ muốn xông lên, hắn chỉ nghĩ giữ được vị trí thứ ba mình đang chiếm là được.
Thôi Nam cũng mở đang mắt ra, giống như là mãnh hổ đang lười biếng ngủ gật bỗng nhiên tỉnh dậy, lắc lư thân thể, ánh mắt sắc bén dừng lại trên người Cố Thiếu Dương.
Duy chỉ có Tống Thiên Vũ là sắc mặt vẫn như thường, làm cho người ta không nhìn ra được hỉ nộ, chỉ có rất ít người chú ý tới, lúc Cố Thiếu Dương ra quyền, con ngươi của Tống Thiên Vũ bỗng nhiên co rút lại một chút.
Chịu trách nhiệm đánh giá thành tích khảo thí lần này cũng có chút choáng váng, sững sờ nhìn Cố Thiếu Dương, không biết nên nhận xét như thế nào.
Cách chuông một trượng, đánh rớt chuông đồng..
Đánh giá như thế nào đây?
Xoắn xuýt hồi lâu, quan khảo thí mở miệng nói: " Cố Thiếu Dương, thành tích, vô cùng tốt. "
Cuối cùng cũng cho một cái đánh giá cao nhất, nhưng tất cả mọi người trong lòng đều biết rõ, khảo hạch đo lực lần này, hiện giờ lúc này Cố Thiếu Dương đang đứng thứ nhất.
Các đệ tử khảo hạch sau Cố Thiếu Dương, đều rất lu mờ ảm đạm, tiếng cảm thán đều ít đi rất nhiều.
Mãi cho đến khi Tống Thiên Vũ ra sân.
Bất quá Tống Thiên Vũ gần đây không lấy lực lượng làm sở trường, hắn sử dụng một chiêu lấy tay làm thương, tuy là cũng thành công gõ được chín chuông vang lên, cũng lưu lại quyền ấn trên chuông thứ nhất, thể hiện được nguyên lực hùng hồn không gì sánh được.
Nhưng mà so với thành tựu kinh hãi thế tục của Cố Thiếu Dương, vẫn còn thua kém chút.
Khảo hạch đo lực, Cố Thiếu Dương xứng đáng đệ nhất.
Ngay sau đó đến khâu kiểm tra tốc độ.
Một lối đi thật dài, trong đó bày đủ loại cơ quan cạm bẫy, còn có những mộc nhân Cố Thiếu Dương đã từng gặp qua.
Mỗi mộc nhân đều có sức chiến đấu ngang với võ giả Tụ Nguyên, hành động nhanh nhẹn, cơ thể vững bền, so với mộc nhân lúc trước trong hẻm mộc nhân đều mạnh hơn lên gấp mấy lần.
" Khảo hạch rất đơn giản, dựa vào thời gian vượt qua dài ngắn đê đánh giá, thời gian hai nén nhang là đạt yêu cầu. Đặc biệt nhắc nhở thêm. ."
Quan khảo thí đặc biệt nhìn thoáng qua đám người Thôi Nam Cố Thiếu Dương, cường điệu nhấn mạnh: " Không thể làm hư hao mộc nhân, hư hao người, nếu không thành tích sẽ bị huỷ bỏ. "
Đây là giới hạn thêm cho những đệ tử có thực lực mạnh mẽ, bằng không mỗi người vượt quan đều đánh mộc nhân thành nát bét, thì tông môn lấy đâu ra nhiều tiền nhiều như vậy để cho bọn họ khảo hạch?
Nói tóm lại, khảo hạch tốc độ, chẳng những kiểm tra thân pháp, vận tốc, còn có năng lực lẫn tránh và võ kỹ nắm giữ được sức mạnh của các đệ tử nội môn.
So sánh với khảo hạch đo lực trước khó hơn gấp nhiều lần, không đơn giản thô bạo như lúc khảo hạch đo lực.
Khảo hạc tốc độ lối đi tổng cộng có mười lối đi, mỗi lối đi có thể đồng thời chứa được ba người tiến vào kiểm tra, ba người vượt qua thành tích sẽ ảnh hưởng đến nhau.
Tổ đệ tử thứ nhất tiến lên kiểm tra, trong đó người có sức mạnh mạnh nhất Tạ Bân, anh tài xếp thứ 33 trên bảng anh tài.
Cố Thiếu Dương nhìn thấy Tạ Bân vọt vào lối đi, trước tiên kéo dãn khoảng cách với những người còn lại.
Đâm sau lưng, cát bồi, phi tiêu. Đủ loại cơ quan cạm bẫy xuất hiện không ngừng, Tạ Bân bị vây trong các loại ám khí đang không ngừng chiến đấu gian khổ để tiến lên.
Rất nhanh lại có mấy mộc nhân cầm đao nhảy ra ngăn trở hắn, Tạ Bân hít sâu một hơi, cả người bất thình lình nhảy lên, giống như một con chim lớn ở trên đỉnh đầu mộc nhân tiêu sái bước qua.
Thông minh!
Cố Thiếu Dương ánh mắt lộ ra một tia tán thưởng.
Hắn nhận ra được Tạ Bân dùng chính là < Kim Nhạn Công >, luyện tới cảnh giới đại thành có thể Lăng Không Hư Độ 37 bước.
Tạ Bân tuy còn xa xa chưa luyện tới đại thành, nhưng dùng để né tránh vài cái mộc nhân không thể nhảy lên trời lại là thừa sức.
Hắn cứ như vậy một đường bay lên như tên bắn, bay nhảy, tránh mộc nhân và cơ quan hố bẫy, rốt cuộc thành công đi qua lối đi.
Lúc này, hai nén nhang mới cháy được một nén rưỡi.
" Thành tích, ưu tú! "
Quan khảo thí lớn tiếng mở miệng tuyên bố.
----