• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tất cả mọi người tròn mắt nhìn.

Trong lối đi bất thình lình lại có thêm rất nhiều "Cố Thiếu Dương" .

Mỗi một "Cố Thiếu Dương" đều cách nhau mấy chục mét, hoặc đang đi dạo, hoặc đang nghiêng đầu. . . Mỗi một “người” đều trông rất sống động, y hệt như có sinh mạng.

Nhưng khi công kích của những cơ quan cạm bẫy và mộc nhân rơi lên người hắn, lại không hề bị trở ngại mà xuyên qua người hắn.

Tất cả đều là giả.

Tại Thanh Vân Tông, trong tầng thứ hai Tàng Kinh Các, chỉ có một môn vũ kỹ có thể làm được điều này, Như Ảnh Tùy Hình Công.

Thế nhưng, tu luyện Như Ảnh Tùy Hình Công tới cảnh giới đại thành cũng chỉ có thể huyễn hóa ra ba hư ảnh.

Nhưng trong lối đi rõ ràng có bốn cái ảo ảnh.

Choáng váng tập thể.

“Đây không phải Như Ảnh Tùy Hình Công. . . Chắc là một môn thân pháp cao cấp giống Như Ảnh Tùy Hình Công mà thôi."

Tiết Hạo Vũ bình tĩnh nói. Là người đã tu luyện Như Ảnh Tùy Hình Công tới đại thành, hắn có quyền lên tiếng nhất.

"Không phải."

Một giọng nói bỗng nhiên phủ nhận lời của Tiết Hạo Vũ.

Ai?

Tiết Hạo Vũ nhíu mày nhìn qua, nhưng lại ngây ngẩn cả người.

Người nói chuyện là Tống Thiên Vũ.

Tống Thiên Vũ chậm rãi nói: "Đây là Như Ảnh Tùy Hình Công, chẳng qua là Như Ảnh Tùy Hình Công phía trên cảnh giới đại thành."

Phía trên cảnh giới đại thành?

Tiết Hạo Vũ chớp chớp mắt, những người khác cũng không tài nào hiểu được.

Tống Thiên Vũ giải thích: "Người có ngộ tính siêu việt, một khi đã tu luyện một môn công pháp tới trình độ cao nhất, có thể căn cứ vào sự lý giải của chính mình mà phá vỡ những ràng buộc của bản thân công pháp, thôi diễn đến cảnh giới phía trên đại thành. . . Ta suy đoán, lúc này chính là tình huống đó. ."

Tống Thiên Vũ dùng ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào bóng dáng Cố Thiếu Dương, tự nói: "Cố Thiếu Dương có thể lĩnh ngộ ra hai thành kiếm ý khi chỉ tới Luyện Khí cửu trọng. Hắn muốn làm được điều này cũng không khó. . . Ta bây giờ đã rục rịch mong đợi, lập tức được đánh một trận với hắn. . ."

Đám người bừng tỉnh, thay vào đó là sự rung động sâu sắc.

Thôi diễn vũ kỹ!

Còn là vũ kỹ Nhân cấp Tuyệt phẩm.

Ngộ tính này phải đáng sợ đến nhường nào, không thể tưởng tượng nổi.

Đúng là chẳng khác nào yêu nghiệt.

"Mau nhìn kìa."

Có người chỉ vào lối đi, kích động nói: "Ảo ảnh thứ năm, Cố Thiếu Dương. . . Hắn đã đến đích rồi!"

Ánh mắt mọi người đồng loạt xoay qua, đúng lúc nhìn thấy Cố Thiếu Dương đi ra khỏi lối đi.

Vẻ mặt như thường, quần áo trên người ngay cả một nếp nhăn cũng không có.

Phảng phất như vừa rồi không phải là đi xuyên qua lối đi để kiểm tra tốc độ bốn bề nguy hiểm, mà là vừa mới đi dạo chơi ở vùng ngoại ô trong tiết thanh minh quay trở về vậy.

Phía sau lưng hắn, năm ảo ảnh từ từ tan biến.

Sử dụng Như Ảnh Tùy Hình Công phía trên đại thành, cảnh giới năm ảo ảnh xưa nay chưa từng có, Cố Thiếu Dương có thể dễ dàng bước đi trong lối đi. Trước khi những cơ quan cạm bẫy kia phóng ra, trước khi mộc nhân phản ứng lại, hắn đã lướt qua thật xa rồi.

Cửa ải này đối với hắn mà nói, không chút khó khăn.

Nén nhang tính thời gian vẫn đang tỏa ra từng vệt khói nhàn nhạt. Nén nhang này ngay cả một phần ba cũng chưa cháy hết.

Xung quanh rơi vào một khoảng yên tĩnh đầy quỷ dị.

Trong mắt mọi người, chỉ còn lại nén nhang và Cố Thiếu Dương-sắc mặt như thường kia.

Bọn họ đã không biết dùng từ ngữ nào để diễn tả sự chấn động và sợ hãi trong lòng mình.

Thời gian Cố Thiếu Dương dùng. . . Còn ít hơn so với Tống Thiên Vũ!

Càng bỏ xa Tiết Hạo Vũ và Thôi Nam.

Bỗng nhiên có người mở miệng: "Có ai biết là ai đang giữ kỉ lục hạng mục này không? "

Có người suy nghĩ một hồi rồi trả lời: "Vệ Trang sư huynh, thời gian chưa đến nửa nén hương."

"Ta nghe nói Cố Thiếu Dương lúc còn ở ngoại môn xông qua ngõ mộc nhân cũng phá kỉ lục của Vệ Trang sư huynh. . ."

"Ực. . ."

Tiếng nuốt nước miếng.

Tất cả mọi người khó tin nhìn chằm chằm vào Cố Thiếu Dương đang chậm rãi đi về phía bọn họ, trong lòng bỗng nhiên nảy ra một ý nghĩ.

"Yêu nghiệt. Đây là một tên yêu nghiệt còn kinh khủng hơn cả Vệ Trang."

Vòng kiểm tra tốc độ cuối cùng kết thúc với hạng nhất thuộc về Cố Thiếu Dương.

Cho tới bây giờ, Cố Thiếu Dương đã cầm vị trí số một của hai hạng mục kiểm tra.

Cũng chính là nói, chỉ cần hắn lọt vào ba vị trí đầu trong vòng thứ ba so đấu võ kĩ này, vị trí đứng đầu lần kiểm tra nội môn này, chính là của hắn.

Quy tắc vòng so đấu võ kĩ rất đơn giản.

Đệ tử bình thường có thể khiêu chiến đệ tử thiên tài trên bảng anh tài. Người đã có tên trên bảng anh tài chỉ có thể khiêu chiến người xếp hạng ở phía trước chính mình, cứ thế mà suy ra.

Mỗi người nhiều nhất có ba lần khiêu chiến, người thắng tích được một điểm, cuối cùng người được hai điểm coi như đạt yêu cầu.

Cũng chính là nói, mỗi một đệ tử đều phải khiêu chiến người mạnh hơn chính mình, mà ít nhất cũng phải đấu hai lần, mới có hi vọng vượt qua kiểm tra.

Ánh mắt mọi người liền quét ra xung quanh, xem xét chọn ra đối thủ phù hợp với mình.

Cố Thiếu Dương nhìn về phía Tống Thiên Vũ, đúng lúc người kia cũng đang nhìn hắn.

Cố Thiếu Dương nhìn thấy chiến ý hừng hực trong mắt Tống Thiên Vũ. Tống Thiên Vũ đem thanh kiếm sau lưng bỏ xuống, cầm ở trên tay, dường như đang hỏi hắn.

Có thể chiến một trận hay không? !

Cố Thiếu Dương vừa định đi về phía Tống Thiên Vũ, mở miệng khiêu chiến.

Bỗng nhiên một giọng nói lại vang lên bên tai: "Tống Thiên Vũ sư huynh, ta muốn khiêu chiến ngươi!"

Cố Thiếu Dương kinh ngạc quay đầu. Tiết Hạo Vũ đang bày ra vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tống Thiên Vũ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK