Sau khi nội môn kết thúc khảo hạch, vị trí trên bảng anh tài, tên Cố Thiếu Dương đứng đầu tiên trên bảng.
Thôi Nam vì trận chiến với Cố Thiếu Dương bị thương, khảo hạch tranh tài kiểm tra không đạt, nên hạ xuống vị trí thứ 3.
Đứng thứ hai chính là Tiết Hạo Vũ, vòng kiểm tra tốc độ vòng tranh tài thành tích của hắn đều tốt hơn Thôi Nam.
Còn Tống Thiên Vũ, đã rời khỏi nội môn, được liệt vào hàng đệ tử hạch tâm.
Trước hai mươi lăm tuổi đột phá Ngưng Chân, đều có thể trở thành đệ tử hạch tâm của Thanh Vân Tông.
Cố Thiếu Dương trên đường đang đi tới Hình Phạt Điện.
Trưởng lão của Hình Phạt Điện là Lôi Liệt, chuyến này Cố Thiếu Dương đi tới chỗ Lôi Liệt để thực hiện lời hứa -- chỉ cần trong vòng ba tháng hắn có thể trở thành anh tài đệ nhất bảng, thì không cần bái Lôi Liệt làm vi sư.
Trên đường, mỗi đệ tử nhìn thấy Cố Thiếu Dương đều dừng bước lại, cung cung kính kính nói một tiếng: " Cố sư huynh tốt. "
Sau một trận đại chiến với Tống Thiên Vũ, địa vị Đại sư huynh của Cố Thiếu Dương trong nội môn vô cùng vững chắc, không ai dám bất kính, không ai không sợ.
Đi vào Hình Phạt Điện, Cố Thiếu Dương không ngờ là Lâm trưởng lão cũng ở đây.
" Ha ha. ."
Lôi Liệt vừa nhìn thấy Cố Thiếu Dương đã vui vẻ cười ha hả, hướng hắn ngoắc ngoắc tay,tâm tình hình như rất vui .
" Mau tới đây, chúng ta có chuyện muốn nói với ngươi. "
Cố Thiếu Dương khẽ nhíu mày, Lôi Liệt không thể nào không biết chuyện mình đứng thứ nhất, hắn vẫn như thế, xem ra chuyện bái làm thầy có sự thay đổi.
Quả nhiên.
" Lâm trưởng lão, ngươi tới nói với hắn. "
Lôi Liệt khoát khoát tay, thái độ cũng thay đổi rất khách khí, không có hô to tên húy của Lâm trưởng lão nữa.
Lâm trưởng lão ánh mắt phức tạp, nói với Cố Thiếu Dương nói: " Ta và Lôi Liệt trưởng lão đã thương nghị qua, quyết định thu ngươi làm đồ chung . Ngươi theo hắn học kiếm, theo ta học luyện đan. "
Lôi Liệt cười híp mắt nhìn xem Cố Thiếu Dương, nói: " Cố tiểu tử, đây là kết quả tốt nhất rồi. Thiên phú về kiếm đạo của ngươi trác tuyệt, nên cần phải có một người hướng dẫn tốt, nếu không sẽ phung phí của trời, mà lão phu ta, chính là nhân tuyển tốt nhất. ."
Lâm trưởng lão cũng giúp nói: " Lôi Liệt trưởng lão cũng đã nói, sau này hắn sẽ truyền cho ngươi < Điện Quang Lôi Cực Kiếm pháp >, đây chính là một trong những võ kỹ Địa giai cao cấp còn sót lại của Thanh Vân Tông chúng ta ."
Cố Thiếu Dương lặng im hồi lâu, rốt cuộc cũng gật đầu: " Ta hiểu được. "
Sau đó hướng về Lôi Liệt, khẽ tiếng gọi: " Sư phụ. "
" Ừm! "
Lôi Liệt vui mừng khôn nguôi, cao hứng dường như muốn khoa tay múa chân.
Một tiếng sư phụ này của Cố Thiếu Dương, quả thực để hắn còn vui vẻ hơn so với việc đột phá Toàn Đan hậu kỳ.
" Đồ nhi ngoan, vi sư nhất định sẽ không bạc đãi ngươi đâu. "
Lôi Liệt cười ha ha, vỗ vôc bả vai Cố Thiếu Dương , sau đó kín đáo đưa cho hắn một vật.
Cố Thiếu Dương định nhãn xem xét, khẽ hô nói: " Trữ Linh giới? ! "
Không sai, Lôi Liệt tặng cho hắn một cái Trữ Linh giới, hơn nữa còn là trung phẩm Trữ Linh giới.
Một bên Lâm trưởng lão nhìn thấy nhịn không được mà thở dài nói: " Lôi Liệt, trung phẩm Trữ Linh giới ngươi hình như cũng chỉ có hai cái, lúc này đưa cho Thiếu Dương một cái, thật đúng là dốc hết vốn liếng mà ."
Lôi Liệt cười mắng: " Ta thương đồ đệ của ta, ngươi có ý kiến gì à. "
Sau đó quay đầu lại vẻ mặt ôn hòa nói với Cố Thiếu Dương: " Hảo đồ đệ, trong Trữ Linh giới này ta cho ngươi 50 khối cao cấp Nguyên thạch, còn có cảm ngộ về kiếm đạo trong những năm này của lão phu ."
" Ta thấy trên người ngươi đã luyện hai môn kiếm pháp Địa giai hạ phẩm , giờ mà truyền cho ngươi kiếm pháp khác thì tạm thời không cần thiết, ngươi bây giờ chín là, tiếp tục lĩnh ngộ hai loại kiếm ý đó, còn có. ."
Lôi Liệt chân thành nói: " Cố gắng nâng cao tu vi lên đi. Dù sao, kiếm chiêu có cường đại tới đâu, cũng phải có nguyên lực đầy đủ để chống đỡ. "
" Vâng. "
Cố Thiếu Dương gật đầu.
Sau trận chiến với Tống Thiên Vũ, tuy hắn có thể sử dụng hai loại kiếm ý để xuất ra chiêu Nhật Nguyệt trầm luôn, nhưng nguyên lực tiêu hao cũng cực lớn.
May mắn là hắn tu luyện < Hãn Hải Huyền Công >, nếu như tu luyện những công pháp khác, sợ là ngay cả đứng khí lực cũng không đủ, xuất ra một kiếm kia không còn lực để chống đỡ.
Khi đó nếu như Tống Thiên Vũ vẫn tiếp tục chiến đấu, thì thắng bại vẫn khó nói.
Cho nên Lôi Liệt nói không sai, bây giờ trọng yếu nhất hắn trước tiên phải đột phá tu vi lên Tụ Nguyên hậu kỳ, thậm chí là Ngưng Chân Cảnh.
" Nửa năm nữa là đến Tứ Tông thi đấu, đến lúc đó ta vẫn hi vọng dựa vào ngươi để nở mày nở mặt đó ."
Lôi Liệt nói với Cố Thiếu Dương xong, quay đầu trừng Lâm trưởng lão một cái, nói: " Lâm Hạc Tùng, lão phu đối với đồ đệ tốt như vậy, ngươi không bày tỏ chút nào sao? "
Lâm trưởng lão dở khóc dở cười, nhưng suy nghĩ một chút cũng lấy ra một cái túi đen, đưa cho Cố Thiếu Dương.
" Những vật này cho ngươi, mấy ngày nữa, ngươi có thể tới tìm ta để tiếp tục học tập luyện đan thuật . "
Cố Thiếu Dương mở túi ra nhìn thử, bên trong là mười mấy khối lóng la lóng lánh Nguyên thạch, còn có mấy bình đan dược.
Mỗi khối Nguyên thạch đều to bằng quả trứng vịt, nguyên khí bao quanh dày đặt khó có thể mà tưởng tượng nổi.
Lôi Liệt mắt lườm một cái, khẽ nói: " Cực phẩm Nguyên thạch, ngay cả ta tu luyện cũng không nỡ bỏ ra dùng. Ngươi giỏi lắm Lâm Hạc Tùng, luyện đan quả nhiên là có tiền à. ."
Cố Thiếu Dương tâm cũng nhảy bùm bùm thật nhanh, giống như người nghèo khổ bất thình lình nhận được một khoản tiền lớn .
Cực phẩm Nguyên thạch so với Thượng phẩm Nguyên thạch thì quý giá hơn rất nhiều, tuy là tỉ lệ 10 đổi một, nhưng rất ít người dùng một khối cực phẩm Nguyên thạch để đổi 10 khối cao cấp Nguyên thạch, thà rằng để chính mình dùng.
Cực phẩm Nguyên đối với lúc võ giả đột phá bình cảnh thì có tác dụng hơn nhiều so với đan dược.
" Cảm ơn sư phụ! "
Cố Thiếu Dương cung kính cám ơn Lâm trưởng lão.
Hai người lại dặn dò Cố Thiếu Dươngvài câu, phất tay một cái để hắn rời đi.
Nhìn qua bóng dáng Cố Thiếu Dương đã đi xa, Lôi Liệt thấy như thế nào cũng rất vừa ý nhịn không được mở miệng nói: " Luyện thể, thân pháp, tu vi, vũ kỹ. . Vô luận là phương diện nào, Cố tiểu tử đều vượt qua hơn những đệ tử cùng trang lứa. Lâm Hạc Tùng, ngươi có nghĩ đến ai không? "
Lâm trưởng lão vẻ mặt bình tĩnh, trầm giọng nói: " Thiếu Dươn mơ hồ đã có được phong thái vô địch, giống như Yến Hành Thiên của Đại Càn Quốc tung hoành xuất thế. Đàn áp thiên kiêu của cửu quốc, những thế hệ cùng trang lứa không một ai có thể cướp đi hào quang của hắn."
Lôi Liệt cười hì hì, nheo lại mắt thấp giọng nói: " Yến Hành Thiên à, vạn năm khó tìm được một Yến Hành Thiên à. Không biết lần này có thể hay không đến phiên Thanh Vân Tông chúng ta. ."