• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trấn Hắc Thạch, là một trấn nhỏ nằm ở biên giới Đại Nguyên quốc và Đại Càn Quốc, dòng người đông đúc, những võ giả từ hai nước tụ tập lại đây để bán hàng.

Ngày hôm đó, cửa hàng binh khí lớn nhất của trấn Hắc Thạch một thanh niên áo lam đeo trường kiếm bước vào.

Thanh niên vóc người cao ráo, vẻ mặt khôi ngô, trên người hơi thở phong trần mệt mỏi, giống như phải đi một quãng đường rất dài mới đến được nơi này.

" Nhiệm vụ truy kích rõ ràng mục tiêu thể hiện ở chỗ này.”

Cố Thiếu Dương quan sát trấn nhỏ phồn hoa này một chút, trong lòng nhớ lại: " Trên nhiệm vụ có nói, Nam Lĩnh song ưng Quỷ Cú và kền kền sau một tuần lễ nữa tụ họp ở chỗ này, có nghĩa là ta có bảy ngày để chuẩn bị, đã như vậy thì không cần quan tâm đến sự kiện kia nữa, trước tiên mua sắm một ít đã. ."

Cố Thiếu Dương hạ quyết tâm, bước vào cửa hàng binh khí.

" Vị thiếu hiệp này, xin hỏi muốn mua thứ gì? "

Vừa bước vào cửa, tiểu nhị phụ trách cửa hàng binh khí lập tức vẻ mặt tươi cười chào đón.

" Cửa hàng của chúng ta là cửa hàng binh khí tốt nhất Hắc Thạch trấn này, chắc chắn khách quan có thể tìm được binh khí như ý muốn của ngài. "

Cố Thiếu Dương quét một vòng trong tiệm, quả nhiên đao thương kiếm kích mọi thứ đều đầy đủ cả, nhàn nhạt nói: " Ta trước xem một chút đã. "

" Khách quan cứ tuỳ ý! "

Tiểu nhị vội vã nhường lại chỗ.

Hắc Thạch trấn đủ hạng người đến người đi, tiểu nhị cửa hàng binh khí tuy tu vi không cao lắm, nhưng có một cặp mắt nhìn người giống như hỏa nhãn kim tinh.

Vị khách nhân trước mắt này, dáng người khôi ngô, quần áo tinh vi, khí chất trên người phú quý, hiển nhiên là đệ tử từ trong môn phái lớn đi ra, phàm là loại người này xuất thủ đều cực kì hào phóng, nhìn một cái là biết được là một mối làm ăn lớn rồi.

Tiểu nhị nghĩ vậy, mừng thầm trong lòng, trên mặt cũng vô cùng niềm nở.

" Nhìn thiếu hiệp chỉ dùng kiếm, không bằng tới xem chuôi kiếm này đi. "

Tiểu nhị dẫn Cố Thiếu Dương tới trước một thanh kiếm sắc bén hào quang tỏa ra bốn phía, giới thiệu nói: " Đoạn Thủy kiếm, là đại sư rèn kiếm tốt nhất trấn chúng ta đích thân đúc ra, cực bén, là Nhân giai Thượng phẩm. Trong quá trình rèn đúc còn dung nhập thêm nước bọt có độc của thằn lằn độc, kèm theo kịch độc, đối với công pháp thuộc tính Âm cũng có bổ trợ rất nhiều. ."

Cố Thiếu Dương tiện tay cầm trường kiếm lên trên lưỡi đao hiện ra ánh sáng màu lam.

Tiểu nhị thấy Cố Thiếu Dương cầm kiếm muốn cắt vào tay mình, mặt đang cười tủm tỉm liền biến đổi, vội kêu lên: " Thiếu hiệp, tuyệt đối không thể làm vậy! Thanh kiếm này độc tính rất kinh người. . Ách. ."

Hắn còn chưa nói hết lời, thì đã nhìn thấy Cố Thiếu Dương cầm kiếm vạch một vết rách trên ngón tay mình, vết thương lập tức biến thành đen, rất nhanh có xu hướng thối rữa .

Thời điểm này Cố Thiếu Dương ánh sáng trên tay chợt lóe, mấy giọt độc huyết bị ép ra, vết thương từ từ khép lại.

Tiểu nhị lặng cả người, người khác không biết, nhưng hắn hiểu rất rõ độc tính cực mạnh của thanh kiếm này.

Nghe nói thanh kiếm này vừa mới rèn xong từng dùng yêu thú cấp ba để thử kiếm, yêu thú cấp ba bị kiếm này đâm vào một phát, độc phát thân vong.

Thanh niên này bị dính độc của Đoạn Thủy kiếm thì ngay cả mắt cũng không nháy mắt một cái đã khôi phục lại như thường, sức mạnh thật kinh khủng, sợ là trong tông môn cũng là nhân vật thiên kêu số 1 số 2.

Cố Thiếu Dương khẽ nhíu mày, thanh Đoạn Thủy kiếm mặc dù có lợi, nhưng phần lớn đặc tính là do độc tính trên thân của nó.

Độc tính miễn cưỡng có thể hạ độc được Tụ Nguyên trung kỳ bình thường, nhưng nếu gặp phải võ giả luyện thể tiểu thành thì có vẻ không có tác dụng, hắn cũng không hài lòng lắm.

" Còn thanh nào khác không? "

Cố Thiếu Dương hỏi thăm.

Tiểu nhị giống như vừa tỉnh mộng, vội vã gật đầu.

" Thanh này là Thiếu Dương kiếm, dùng Hỏa Dương mộc trăm năm và thiên đoán tinh thiết chế tạo thành, sức mạnh phi phàm, đối với công pháp thuộc tính dương trợ giúp rất lớn, thuộc bảo khí Nhân giai Tuyệt phẩm ."

Lần này Tiểu nhị dẫn hắn tới trước một thanh kiếm toàn thân đều tỏa ra sắc hồng, trên thân kiếm mơ hồ lộ chí khí, nhìn bất phàm.

Thiếu Dương kiếm..

Cố Thiếu Dương cẩn thận cầm thanh trường kiếm này lên, rót vào chút nguyên lực, thân kiếm ngay lập tức nóng bỏng như que hàn.

Nếu như dùng kiếm này thi triển ra Kim Ô Kiếm Pháp thì sức mạnh nhất định có thể tăng thêm được ba phần, hơn nữa tên của thanh kiếm cùng tên với hắn, nên hắn rất là vừa ý.

" Thanh kiếm này bao nhiêu tiền? "

Tiểu nhị hồi đáp: " Một trăm hai mươi khối cao cấp Nguyên thạch, nếu như thiếu hiệp muốn mua, ta có thể làm chủ giảm cho thiếu hiệp mười khối cao cấp nguyên thạch. "

110 khối cao cấp Nguyên thạch..

Cố Thiếu Dương hơi cau mày.

Không phải là hắn không thể trả nổi, nhưng cảm giác được giá hơi cao, hắn còn đang thiếu nguyên thạch để đột phá vào Tụ Nguyên hậu kỳ.

Cố Thiếu Dương suy nghĩ, tiện tay cầm lên một thanh kiếm hỏi: " Thanh kiếm này bao nhiêu tiền? "

Chuôi kiếm này ẩn hiện ánh sáng xanh, mặc dù cũng chút hơi sắc bén, nhưng phẩm cấp so với Đoạn Thủy và Thiếu Dương thì kém không biết bao nhiêu.

Tiểu nhị sững sờ, cười nói: " Thiếu hiệp nói đùa, chuôi kiếm này chẳng qua là thanh kiếm bình thường thôi, là binh khí học đồ của cửa hàng chúng ta làm chơi thôi, không bằng cả thanh kiếm trên tay. Chỉ dành cho những tên luyện khí Địa giai phổ bình thường đùa giỡn một chút, làm sao có thể xứng với thân phận của ngài. "

" Rốt cuộc bao nhiêu tiền? "

" ách. . Một trăm lạng bạc ròng. "

Một khối hạ phẩm Nguyên thạch tính ra tiền là một ngàn lượng..

Cố Thiếu Dương ánh mắt lấp lóe, trầm giọng nói: " Vậy lấy chuôi kiếm này đi. "

" Hả? ! "

Tiểu nhị sững sờ ngay tại chỗ, sau đó nghe được âm thanh của Cố Thiếu Dương vang lên.

" Ta muốn giống như kiếm này, một vạn chuôi! "

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK