Thời điểm nội môn kiểm tra khảo hạch, một thanh niên bất quá chỉ mới hai mươi tuổi chậm rãi xuất hiện.
Thanh niên giống như những công tử nhà giàu bình thường, trắng ngần khôi ngô tuấn tú, từng cái giơ tay nhấc chân đều mang theo khí chất cao quý.
Đoàn người thấy thanh niên tự đi đến, ánh mắt của không ít người đều nhìn về phía hắn, hàm chứa đầy kính phục và ngưỡng mộ.
" Cố sư huynh. ."
" Gặp qua Cố sư huynh. "
" Cố sư huynh tốt. "
Người này chính là Cố Thiếu Dương đã bế quan một tháng đang bước đến.
Nội môn kiểm tra, nếu như thông qua sẽ có một lượng lớn điểm cống hiến cho sư môn làm phần thưởng, cho nên đại bộ phận đệ tử nội môn đều sẽ tham gia.
Chỉ có số ít cường giả không để ý đến chút điểm cống hiến này mới không tham gia .
" Không biết lần này Tống sư huynh có tới tham gia khảo hạch hay không? "
" Hai lần khảo hạch trước Tống sư huynh đã không tham gia, chắc lần này huynh ấy cũng không tham gia đâu. "
" Tống sư huynh! Mau nhìn, Tống sư huynh tới kìa! "
Đám người bỗng nhiên trở nên rối loạn, rất nhiều người nét mặt đều trở nên kích động, mắt đều nhìn chung về một hướng.
Cố Thiếu Dương cũng thuận đoàn người nhìn lại.
Liền thấy một nam tử vóc dáng cao gầy, ngũ quan trên mặt giống như đao gọt búa bổ khôi ngô tuấn tú đang xuyên qua đám người chậm rãi đi tới.
Nội môn đệ nhất, Tống Thiên Vũ.
Tống Thiên Vũ hơi thở như vực sâu, ánh mắt kiên định, cả người giống như một cây thương nhọn thẳng tắp lên trời, lại để cho người ta có cảm giác không thể coi thường sự sắc bén đó.
Tống Thiên Vũ xuất hiện, dẫn tới trên sân lại bộc phát ra vài cỗ khí thế cường đại.
" Là anh tài bảng đệ nhị Thôi Nam sư huynh! "
" Còn có bài danh thứ ba Tiết Hạo Vũ! "
. ..
Mấy cỗ khí thế hừng hực đang mơ hồ đứng song song với Tống Thiên Vũ, trên người mỗi người đều bộc phát ra chiến ý hừng hực.
" Khó gặp, khó gặp à ."
Cố Thiếu Dương miệng nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt, nghên đón Tống Thiên Vũ đang bước đi lên.
" Thanh Vân Tông đệ tử nội môn Tống Thiên Vũ: Căn cốt * 30, ngộ tính * 24, nguyên khí * 35. ."
Đoàn người trở nên rối loạn, ánh mắt mọi người đều chăm chú dừng lại trên người Cố Thiếu Dương.
" Cố Thiếu Dương đang muốn làm gì? Trực tiếp khiêu chiến với Tống sư huynh sao? ! "
" Có khả năng lắm, với tư chất và sức mạnh của hắn, sớm đã có tư cách để làm như vậy. "
Cố Thiếu Dương đi đến trước mặt Tống Thiên Vũ, trước tiên hấp thu bọt khí trên người Tống Thiên Vũ , sau đó mỉm cười, mở miệng nói: " Tống sư huynh , huynh chiếm giữ vị trí đệ nhất trên bảng anh tài đã nhiều năm, cũng là lúc thối lui nhượng lại chức vị, sư đệ nguyện vì Tống sư huynh làm thay. "
" Oa ."
Trên sân một mảnh xôn xao.
Cố Thiếu Dương vừa gặp mặt Tống Thiên Vũ đã lên tiếng bảo huynh ấy nhường ra vị trí thứ nhất trong nội môn, quả thực là không để Tống sư huynh, và những đệ tử có tên trên bảng anh tài vào trong mắt.
Có điều, Cố Thiếu Dương vừa vào nội môn ngày đầu tiên tu vi chỉ mới Luyện Khí cửu trọng đã dám khiêu chiến Tụ Nguyên trung kỳ rồi!
Đủ ngạo mạn, đủ kiêu ngạo.
" Ngươi chính là người được xưng là thiên tài số một trong nội môn Cố Thiếu Dương? "
Tống Thiên Vũ nhìn chằm chằm vào Cố Thiếu Dương, ánh mắt như trường thương mang theo dáng vẻ hùng hổ dọa người.
" Nội môn thiên tài số một nhưng không phải nội môn đệ nhất. ."
Tống Thiên Vũ lấy ra trường thương dài sau lưng, lạnh lùng đặt mạnh xuống mặt đất, đập ra một mảnh nứt lớn, gằn từng chữ: " Nếu muốn vị trí này của ta, hãy lấy bản lãnh ra mà cướp! "
Đoàn người sôi trào, tất cả mọi người kích động muôn phần.
Nội môn khảo hạch còn chưa bắt đầu, vài đại cao thủ gặp nhau mùi thuốc súng đã nồng nặc, sau đó chắc chắn là một hồi đại chiến.
Cố Thiếu Dương cười cười, không hề nhượng bộ khi đối mặt với Tống Thiên Vũ.
Đúng vào lúc này, cách đó không xa truyền đến một hồi âm thanh chuông vang lên, có âm thanh truyền đến: " Nội môn khảo hạch, bắt đầu. "
Nội môn khảo hạch rất đơn giản, chia làm ba giai đoạn.
Đo lực, đo tốc độ, và tranh tài.
Đo lực là chín cái chuông đồng xếp thành một hàng dài liên tiếp nhau.
Mỗi đệ tử đứng cách chuông một mét, công kích chuông nhưng không chạm vào chuông, đánh giá thành tựu dựa vào số chuông vang lên.
Trên lý thuyết mà nói, Tụ Nguyên sơ kỳ một quyền nhiều nhất có thể gõ vang được hai chuông, trung kỳ là bốn chuông, và hậu kỳ là sáu chuông.
Ba chung sau cùng, là dành cho thiên tài.
" Người thứ nhất. ."
Tên đệ tử được đọc tên đi lên đứng trước chuông, nét mặt có hơi khẩn trương.
" Bác Hổ quyền! "
Tên đệ tử này có ti vi là Tụ Nguyên trung kỳ, dùng hết toàn lực đánh ra một quyền Nhân giai Tuyệt phẩm võ kỹ .
Nguyên lực từ nắm đấm bay ra đập vào hư không trước chuông đồng, kình lực xuyên qua chuông đồng, tiếng chuông vang lên.
Chuông thứ nhất chấn động vang lên, sau đó là cái thứ hai, nhưng tiếng chuông nhỏ hơn rất nhiều so với chuông thứ nhất . Lực quyền truyền đến chuông thứ tư, chuông đồng không hề sứt mẻ chút nào, nhưng cũng có tiếng ông ông nhè nhẹ truyền ra.
" Đạt yêu cầu! Người tiếp theo. ."
Tên đệ tử này thở dài một hơi, trên mặt lộ ra vẻ mặt như trút được một gánh nặng.
Thành tích khảo hạch có liên quan đến trợ cấp hàng tháng, nếu như liên tiếp mấy lần mà không qua được, mỗi tháng đệ tử nội môn một khối trung phẩm Nguyên thạch cũng sẽ bị tước giảm.
Ngay sau đó, liên tiếp hơn mười đệ tử đều miễn cưỡng đạt yêu cầu để thông qua, hiện giờ kiểm tra cũng không phải là đơn giản như vậy.
Cố Thiếu Dương thậm chí còn chứng kiến Mạc Phong cùng Hạ Thanh Thu tiến lên kiểm tra.
Hai người vừa mới đột phá vào Tụ Nguyên cảnh không lâu, nhưng cũng gõ vang được hai chuông đồng, nhìn ra được trong khoảng thời gian này hai người cũng rất cố gắng.
Mãi cho đến một tên đệ tử vóc người trung đẳng, vẻ mặt cứng rắn đi lên đài kiểm tra.
" Là anh tài đứng thứ ba mươi lăm trên bảng anh tài Liêm Truyền sư huynh! "
Đây là đệ tử đầu tiên trên bảng anh tài lên đài kiểm tra.
Dung mạo của Liêm Truyền không đáng để ý lắm, nhưng tu vi cũng rất vững chắc, tu luyện một môn Địa giai hạ phẩm hàng sóng chưởng, dày công tôi luyện, nên gõ một chưởng năm chuông đồng vang lên!
" Liêm Truyền, kiểm tra thành tựu ưu tú! Người tiếp theo. ."
Trên sân vang lên từng trận ca tụng và tiếng kinh hô, Liêm Truyền trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười..