• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tất cả mọi người đều trơ mắt nhìn.

Thân ảnh Cố Thiếu Dương bỗng nhiên biến mất, lại xuất hiện cách Quỷ Cú chưa tới năm mét, toàn bộ quá trình chỉ trong chớp mắt.

Cố Thiếu Dương vẫn giữ nguyên tư thế trước khi vọt đến, kiếm được rút ra khỏi vỏ.

" Bang! "

Một vệt kiếm quang đẹp đẽ nở rộ trên không trung .

Quỷ Cú còn đang đứng ở kia trên mặt kêu ngạo hung hăng cười to.

Sau một khắc, nụ cười của hắn ngưng lại, phía sau hắn Kền Kền đang chậm rãi đi tới sắc mặt cũng kịch biến.

" Bá. ."

Quỷ Cú bị kiếm quang đảo qua, cả người bỗng nhiên bị tách ra, giống như một túi vải rách bị người ta chém thành hai khúc, máu bắn ra như mưa.

Cố Thiếu Dương nhìn cũng không thèm nhìn hắn một cái, giống như đã sớm biết chính là kết quả này.

Ánh mắt rơi trên người Kền Kền.

Kiếm quang lại xuất hiện!

" Hừ! "

Tiếng rên rỉ rõ nét, Kền Kền dùng vận tốc nhanh nhất để lùi ra sau, chẳng mấy chốc đã biến mất không thấy gì nữa, chỉ để lại vết máu trên mặt đất chứng tỏ hắn đã từng tới đây.

Cố Thiếu Dương lạnh lùng nhìn qua phương hướng Kền Kền đã tan biến, mày cau lại, chậm rãi thu kiếm vào vỏ, dường như đối với việc thả Kền Kền đi hắn rất không hài lòng.

Mà giang hồ đang vây xem và Quách Khiếu Thiên tất cả đều thấy choáng váng.

Ngơ ngác, miệng há thật lớn, nửa ngày còn chưa tỉnh hồn lại.

Nam Lĩnh song ưng, hai tên đạo tặc Tụ Nguyên hậu kỳ .

Một người thì bị chém thành hai khúc, người còn lại thì bị thương chạy trốn, ngay cả lời cũng chưa nói được câu nào.

Mà người tạo ra tình huống này, thanh niên áo lam tuấn mĩ kia chỉ vẻn vẹn dùng hai kiếm.

Lúc này trong đầu nhóm khách giang hồ và Quách Khiếu Thiên đều bốc lên một ý tưởng tương đồng: Tông môn thiên kiêu là gì? Đây mới chính là thiên kiêu trong tông môn!

Thật là quá đáng sợ!

Cố Thiếu Dương từ trên người Quỷ Cú lấy được một chiếc nhẫn nhỏ màu xám.

Hạ phẩm Trữ Linh giới.

Loại bảo vật này những võ giả tán tu đến Ngưng Chân cảnh cũng chưa chắc có thể có được, nhưng Quỷ Cú lại có thể có được, Cố Thiếu Dương không đối với hắn có mấy phần mong đợi.

Xung quanh nhóm khách giang hồ dùng ánh mắt kính sợ nhìn xem Cố Thiếu Dương đang tìm kiếm chiến lợi phẩm, Quách Khiếu Thiên cân nhắc liên tục, rốt cuộc cũng lấy hết dũng khí đến chào hỏi Cố Thiếu Dương.

" Vị huynh đài này, kẻ hèn này là Quách Khiếu Thiên đệ tử nội môn của Ngọc Hành tông. ."

Quách Khiếu Thiên ôm quyền hành lễ nửa ngày, bỗng nhiên phát hiện Cố Thiếu Dương nhìn cũng không thèm nhìn hắn, sự chú ý vẫn đặt trên Trữ Linh giới trong tay.

Cao cấp Nguyên thạch tám mươi ba khối, trung phẩm Nguyên thạch bốn mươi khối, hạ phẩm Nguyên thạch hơn 300 khối..

Còn có một lượng lớn tiền tài kim phiếu, yếm của nữ nhân.

Bí tịch!

Cố Thiếu Dương hai mắt tỏa sáng, trong tay bỗng nhiên có thêm một bản bí tịch công pháp .

< Quỷ Thủ Thập Bát Trảo > : Địa giai hạ phẩm võ kỹ, âm tàn độc địa..

Cố Thiếu Dương vội vàng liếc nhìn mấy cái rồi lần nữa ném vào trong Trữ Linh giới, loại công pháp thâm độc tà công này không hợp với võ đạo của hắn, hắn không dùng được.

Trừ đó những thứ đó ra còn có một đống lớn đan dược chữa thương các loại, bỗng nhiên, Cố Thiếu Dương nhìn thấy một vệt ánh sáng âm u xuất hiện trước mắt .

Là một ngọc bội hình bán nguyệt.

" Vô danh ngọc bội: Kiếm ý * 56, nguyên khí * 2 3. ."

Một cỗ cảm ngộ về kiếm đạo chậm rãi chảy tràn vào trong đầu Cố Thiếu Dương.

Cố Thiếu Dương mắt lộ ra kỳ quang, quan sát tỉ mỉ ngọc bội trong tay.

Khối cổ ngọc nho nhỏ này bên trên lại có kiếm ý bao phủ, thực sự làm cho hắn ngạc nhiên.

" Là chìa khóa bí mật của Kiếm Trủng? ! "

Bên tai bỗng nhiên vang lên tiếng kinh hô trầm thấp.

Cố Thiếu Dương ngẩng đầu, lúc này lực chú ý mới dời lên trên ngươi Quách Khiếu Thiên.

" Ngươi là. ."

Cố Thiếu Dương khẽ cau mày.

Quách Khiếu Thiên vội vã hồi đáp: " Kẻ hèn này Ngọc Hành tông Quách Khiếu Thiên, đa tạ ân cứu mạng của huynh đài, không biết huynh đài. ."

Cố Thiếu Dương nhàn nhạt hồi đáp: " Thanh Vân Tông, Cố Thiếu Dương. "

" Nguyên lai là Cố sư huynh. "

Quách Khiếu Thiên kính cẩn hành lễ, "Đã từng nghe qua đại danh của Thanh Vân tông Đại Nguyên quốc, hôm nay nhìn thấy phong thái Cố sư huynh."

Cố Thiếu Dương không kiên nhẫn ngắt lời, " Ngươi biết thứ này là gì không? "

Quách Khiếu Thiên ngượng ngùng cười, gật đầu nói: " đây là chìa khóa bí mật Kiếm Trủng, có thể đi qua chìa khóa bí mật để tiến vào Phạn Thiên Kiếm Trủng, trước đây ta chẳng qua là nghe nói, đây là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy, không nghĩ tới trong tay Quỷ Cú lại có loại bảo vật này. ."

" Phạn Thiên Kiếm Trủng. ."

Cố Thiếu Dương thầm đọc cái tên này.

Quách Khiếu Thiên vội vã giải thích: " Phạn Thiên Kiếm Trủng thuộc về lãnh thổ của Đại Chu quốc, là một di tích tồn tại từ thời thượng cổ, Kiếm Trủng ba năm sẽ mở ra một lần, những người trong cửu quốc ai có chìa khóa này sẽ được tiến vào Kiếm Trủng. Nhưng mà. ."

" Nhưng mà cái gì? "

Cố Thiếu Dương lạnh lùng truy vấn.

Quách Khiếu Thiên nhịn không được rùng mình một cái, vội vàng nói: " Bất quá trong tay Cố sư huynh chìa khóa bí mật này chẳng qua chỉ là nữa chìa khóa mà thôi, còn thiếu nữa khối cổ ngọc nữa mới tạo thành một chìa khóa hoàn chỉnh."

Phân nửa..

Cố Thiếu Dương ánh mắt lấp lóe, tự nhủ: " Nói như vậy, nửa còn lại của chìa khóa bí mật khẳng định là nằm trên người Nam Lĩnh song ưng Kền Kền."

Kền Kền đã đào tẩu, tên kia không chút do dự mà bỏ mặc Quỷ Cú, tác phong hành sự rất cẩn thận, trong thời gian ngắn nhất định là sẽ không thò đầu ra, đây cũng một vấn đề.

Quách Khiếu Thiên dường như nhìn ra được khó khăn của Cố Thiếu Dương, tự động mở miệng nói: " Cố sư huynh muốn đuổi theo giết Kền Kền kia phải không, ta có hiểu biết một môn bí pháp truy lùng, có lẽ có khả năng sẽ giúp đỡ được cho Cố sư huynh đang bề bộn. "

Cố Thiếu Dương hai mắt tỏa sáng, " Vậy đa tạ Quách huynh. "

Quách Khiếu Thiên thẳng thắng nở một nụ cười, ngượng ngùng nói: " Cố sư huynh đã cứu ta một mạng, ta đang không biết nên báo đáp như thế nào mới tốt, có thể giúp đỡ được cho Cố sư huynh đang vội vàng. ."

Cố Thiếu Dương vẻ mặt không kiên nhẫn kéo tay Quách Khiếu Thiên tay, nói: " đừng nói nhảm, nhanh truy lùng đi. "

Quách Khiếu Thiên: " . . ."

. ..

May mà Cố Thiếu Dương đã chém bị thương Kền Kền trước khi hắn đào tẩu , dựa vào mùi máu của Kền Kền, Quách Khiếu Thiên dẫn theo Cố Thiếu Dương chạy về phía nam, rất nhanh đã tiến vào bên trong Đại Càn Quốc.

Trong một nông trang nhỏ, Cố Thiếu Dương mặt không thay đổi từ trong nhà đi ra.

Nơi này vốn ở nhà nông có sáu người, bây giờ bọn họ đã tất cả đều đã chết trong phòng, chết vô cùng thê thảm, ấu nữ nhỏ nhất của gia đình này trước khi chết còn bị làm nhục.

" Đáng chết! "

Cố Thiếu Dương lạnh lùng mở miệng, trên người kích thích ra một cỗ kiếm khí cường đại, cây táo trong tiểu viện vô thanh vô tức đứt thành hai đoạn.

Đứng một bên Quách Khiếu Thiên trong lòng nghiêm nghị, thầm líu lưỡi không nói nên lời nhìn Cố Thiếu Dương cường đại, suy nghĩ một chút tiến lên nói với Cố Thiếu Dương nói: " Cố sư huynh, súc sinh kia vết tích đã hiện rõ, khoảng hai ngày nữa hẳn là có thể đuổi theo. ."

Cố Thiếu Dương khẽ gật đầu, " Việc này không nên chậm trễ, mong Quách huynh cố gắng. "

Quách Khiếu Thiên nghe xong nhưng bộ dáng muốn nói lại thôi, Cố Thiếu Dương nhịn không được ngờ vực.

" Có gì không ổn à? "

Quách Khiếu Thiên cười khổ nói: " Cố sư huynh ngươi có chỗ không biết, Kền Kền tám chín phần mười là đã trốn vào khu rừng trước mặt rồi. Khu rừng kia là nơi Càn Nguyên tông hạn chế, mỗi năm vào thời gian này, Càn Nguyên tông và hoàng gia con cháu của Đại Càn Quốc cử hành xuân thú, thí luyện so sánh võ trong đó . Bây giờ chúng ta xông vào, chẳng phải là muốn trở thành cái đích cho người ta chỉ trích sao ."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK