“Không cần đâu, tôi còn có việc, anh Tần tự đi mà làm.
” Sau khi nói xong, theo con đường nhỏ chạy ra ngoài.
Tần Tuyết Tùng nhìn thấy dáng vẻ của cô, chuẩn bị đuổi theo để giải thích: “Cô Niệm, cô nghe tôi nói, sự việc ….
’ “Anh Tần, tôi cảnh báo anh, tốt hơn hết sau này đừng đi theo tôi nữa.
” Niệm Ninh lạnh lùng nói, nhanh chóng rời đi.
Mỗi lần đến bệnh viện, cô va phải Tần Tuyết Tùng, hoặc ở hành lang của bệnh viện, hoặc ở đại sảnh của bệnh viện, hoặc đang xếp hàng.
Một hoặc hai lần, có thể được coi là một sự trùng hợp.
Nhưng đây đã là lần thứ ba, nó không thể đơn giản trùng hợp như vậy được.
Niệm Ninh bởi vì lời của bác sĩ, lại thêm chuyện gặp phải Tần Tuyết Tùng, cũng không còn tâm trạng tiếp tục ở bên ngoài nữa, vì vậy trực tiếp gọi xe quay trở về biệt thự.
Cô vừa bước vào phòng, đã nhìn thấy Nhạc Cận Ninh ngồi trong phòng khách đang chờ cô rồi.
: Niệm Ninh thấy lạ hỏi, Nhạc Cận Ninh?Sao hôm nay anh lại vê sớm vậy?”
Bây giờ mới vừa đến thời gian ăn trưa, sao anh đã quay về rồi? Có điều nhìn tâm tình của anh, có vẻ như cũng không tệ.
Thấy Niệm Ninh về rồi, Nhạc Cận Ninh liền vẫy tay với cô.
Niệm Ninh đặt những thứ trong tay sang một bên, quay người ngồi bên cạnh Nhạc Cận Ninh, “Anh làm sao thế? Sao lại cảm giác anh cứ thần thần bí bí vậy.
”
Nhạc Cận Ninh mỉm cười, “Em nghỉ ngơi một lát, sau đó anh sẽ đưa em tới một nơi.
”
Lại tới một nơi?
Niệm Ninh mặt đầy nghỉ ngờ hỏi, “Anh lại muốn chơi trò gì vậy?”
Nhạc Cận Ninh không có trả lời cô, nhưng lại có bộ mặt bí ẩn, “Đến đó em sẽ biết thôi, em trước tiên đi lên rửa mặt, thay quần áo, nhìn bộ dạng em này, cả người đều bụi bặm nhếch nhác.
”
Niệm Ninh gật đầu, “Được rồi, em đi lên thay bộ quần áo trước, sau đó chúng ta sẽ đi cùng nhau?”
Nói xong, cô lên lầu thay quần áo.
Niệm Ninh sau một hồi tắm rửa đơn giản, thay một bộ quần áo bình thường rồi đi ra ngoài.
Nếu như là một bữa tiệc rắc rối nào đó, đến lúc đó Nhạc Cận Ninh chắc chắn cũng không biết phải nhét cô đến tiệm tạo mẫu nào, cho dù trang điểm tinh xảo đến mức nào, cũng sẽ không có tác dụng gì, vì vậy không bằng cứ giản dị một chút.
Niệm Ninh rất nhanh đã thay xong rồi đi xuống lầu, “Bây giờ có thể đưa em đi được chưa?”
“Đi thôi” Nhạc Cận Ninh nắm lấy tay Niệm Ninh, xoay người rời khỏi nhà.
Xe vừa mới lăn bánh chưa được bao lâu đã rừng lại, đợi hai người xuống xe, Niệm Ninh lúc này mới nhìn thấy nơi Nhạc Cận Ninh dẫn cô đến là nơi nào.
“Tiệm áo cưới?” Niệm Ninh có chút bối rối, Nhạc Cận Ninh đưa cô tới tiệm áo cưới làm cái gì? : “Thế nào? Có muốn vào xem thử không?” Nhạc Cận Ninh kéo tay Niệm Ninh rồi hỏi.
Niệm Ninh nhìn vào những chiếc áo cưới được trưng bày trong tủ, cái nào cũng vô cùng xinh đẹp, đột nhiên trong đầu tưởng tượng ra viên cảnh lúc hai người tổ chức đám cưới.
“Vậy thì… đi vào xem sao.
” Trong lòng cô mang theo chút niềm vui nhỏ bé, mỗi người phụ nữ sẽ đều mơ ước được mặc áo cưới, gả cho người đàn ông mình yêu, và cô cũng không ngoại lệ.
Danh Sách Chương: