Chương 475
Nhạc Cận Ninh sợ những chuyện này ảnh hưởng đến cô, cho nên anh hỏi: “Em có chuyện gì thì cứ nói ra, không lẽ có chuyện gì không thể nói cho anh biết sao?”
Anh cũng mặc kệ lí do khiến Trương Thanh Trà mất hứng, dù gì đi nữa anh cũng sẽ tận lực giúp cô hồi phục.
“Thật sự có thể chứ?” Trương Thanh Trà nghe vậy liền giả bộ do dự, vừa muốn nói lại thôi.
Nhạc Cận Ninh gật gật đầu, anh nói: “Đương nhiên, em cảm thấy không khỏe ở chỗ nào? Hay là đồ ăn không phù hợp với khẩu vị của em?”
Trương Thanh Trà lắc đầu: “Cũng không phải, chuyện là…”
“Là cái gì?” Nhạc Cận Ninh hỏi dồn co.
“Em chỉ muốn hỏi, anh với cô Niệm…như thế nào rồi?” Trương Thanh Trà nhẹ nhàng hỏi.
Nhạc Cận Ninh nghe Trương Thanh Trà đột nhiên nhắc đến người kia, tâm trạng của anh lập tức xấu đi.
Gần đây anh mới phát hiện ra người phụ nữ kia cũng biết giận nữa, mà đã giận rồi thì còn tuyệt tình hơn bất cứ ai.
Lần trước cô tự tay đem quần áo đến công ty cho anh, sau khi cô nghe được anh muốn đến viện điều dưỡng thì cô cũng không còn nói chuyện với anh nữa, thậm chí cô cũng hạn chế gặp anh hết mức có thể.
Anh ngồi ở phòng khách thì cô sẽ trở về phòng ngủ, anh quay về phòng ngủ thì cô lại đi ra sau vườn, giống như cô đang cố tình tránh né anh vậy.
Nhạc Cận Ninh thở dài một hơi rồi nói: “Em đừng lo lắng, anh sẽ xử lý tốt mọi việc.”
Lúc này sức khỏe của Trương Thanh Trà vẫn chưa hồi phục, cho nên có rất nhiều chuyện mà anh không thể nói cho cô biết được, tránh việc cô bị kích thích.
Trương Thanh Trà thấy anh đã nói vậy thì cũng không dám hỏi gì thêm, cô sợ càng hỏi thì cô sẽ càng lộ ra dấu vết của mình. Đến lúc đó anh sẽ nghỉ ngờ cô, vậy thì không tốt lắm, cho nên cô chỉ có thể ngoan ngoãn im lặng tiếp tục ăn cơm. Nếu Nhạc Cận Ninh đã không muốn nhắc tới quan hệ của anh và Niệm Ninh, vậy thì cô vẫn có cách để thăm dò tình hình.
Trần Thành Niệm là một lựa chọn không tệ!
Anh ta đã nói là sẽ giúp cô đấy!
Nhạc Cận Ninh chờ Trương Thanh Trà ăn cơm xong thì nói: “Trương Thanh Trà, em ở đây phải ngoan ngoấn nghe lời bác sĩ, buổi chiều anh phải đến chỉ nhánh của công ty nên có thể đến đây trễ một chút.”
Trương Thanh Trà nghe anh sẽ đến đây thăm cô dù có trễ đi chăng nữa thì lòng cô lập tức cảm thấy vui vẻ.
Thế nhưng mặt ngoài cô vẫn thể hiện mình là người hiểu chuyện: “Em không sao đâu, anh cũng không cần lại đây với em, dù sao em vẫn sẽ ngoan ngoãn nghe lời bác sĩ mà. Công việc của anh là quan trọng nhất, anh cũng nên chú ý sức khỏe có biết không? Nhất định phải ăn cơm đúng giờ nhé.”
Nhạc Cận Ninh nghe vậy thì yên tâm mà rời khỏi, anh mới đi không được bao lâu thì Trần Thành Niệm đã chạy đến viện điều dưỡng.
“Anh đến rồi sao?” Trương Thanh Trà thấy người đến là Trân Thành Niệm thì cô chỉ cười ảm đạm.
Trần Thành Niệm thấy cô gần đây có vẻ tốt hơn thì anh cũng trở nên vui vẻ, anh gật đầu nói: “Mấy ngày nay em thấy thế nào? Có tốt hơn không?”
Có điều Trương Thanh Trà đối xử với anh cũng không có cười cười nói nói như cô đối với Nhạc Cận Ninh, lúc này khuôn mặt cô trông buồn bã vô cùng.
Trần Thành Niệm lập tức hỏi: “Sao vậy?”