Chương 287
Nhạc Cận Ninh gật nhẹ đầu. Anh sợ mình sẽ quên, nên nhờ bác sĩ liệt kê những điều cần chú ý ra. Anh đọc đi đọc lại nhiều lần, ghi nhớ hết tất cả những gì được ghi trên tờ giấy, bấy giờ mới yên tâm.
Lúc này, Niệm Ninh đã được đưa vào phòng bệnh VỊP.
Sau khi Nhạc Cận Ninh và bác sĩ nói chuyện xong, thì cứ luôn ở bên cạnh trông chừng Niệm Ninh, không rời đi một bước.
Một lát sau, Tiền Thụy đẩy cửa đi từ bên ngoài vào: “Tổng giám đốc Nhạc, anh…”
“Suyt…” Nhạc Cận Ninh ra hiệu im lặng với Tiền Thụy, sau đó bèn hạ giọng nói nhỏ: “Khi nào cậu nói chuyện thì nói nhỏ thôi.”
Tiền Thụy hơi ngơ ngác không hiểu gì. Hôm trước tổng giám đốc Nhạc vẫn có vẻ hung thần ác sát với cô Niệm, bây giờ lại dịu dàng như vậy là thế nào, nói chuyện cũng không được to tiếng?
Chẳng qua ngờ vực thì ngờ vực, anh ta vẫn nghe lời, nhỏ giọng hỏi: “Tổng giám đốc Nhạc, anh tìm tôi có chuyện gì không?”
Nhạc Cận Ninh xác định Niệm Ninh đang năm trên giường bệnh không bị đánh thức, bấy giờ mới yên lòng lại, sau đó quay người lặng lẽ đi ra khỏi phòng bệnh.
Tiền Thụy nhìn thấy hành động của Nhạc Cận Ninh, cũng không dám thở mạnh một tiếng, đi theo anh ra khỏi phòng bệnh.
Sau khi ra khỏi phòng bệnh rồi, Nhạc Cận Ninh lấy ra một tờ giấy A4, giao cho Tiền Thụy nói: “Cậu dựa theo những thứ tôi đã viết trên tờ giấy này, lập tức đi ra ngoài mua đầy đủ về cho tôi. Chuyện này cậu tự mình xử lý, tuyệt đối không được để xảy ra sai sót gì.”
Tiền Thụy tưởng là chuyện gì cơ mật, thế là anh ta cẩn thận nhận lấy. ˆ Chỉ là, khi anh ta nhìn rõ nội dung trên tờ giấy xong, vẻ mặt anh trở nên có hơi…
Khó mà nói nên lời!
Trên tờ giấy A4 lại viết tên những cuốn sách như “Bách khoa nuôi trẻ”, “Bách khoa mang thai Thổ Nhĩ Kỳ”, “Mỗi ngày một cách dưỡng thai”…
Đây đều là sách mà phụ nữ có thai mới cần phải xem.
Tiền Thụy cũng không dám hỏi nhiều, xác nhận lại một lần nữa, hỏi: “Tổng giám đốc Nhạc, anh muốn mua hết tất cả những cái này về sao?”
Nói thế nào nhỉ, thế này cũng phải mấy chục cuốn rồi.
Nhạc Cận Ninh gật đầu nói: “Đúng, mua hết toàn bộ về, một bản cũng không được thiếu, chỗ sách này tôi đều đã lên mạng tra xem rồi. Nếu ở hiệu sách cậu còn thấy cái gì tốt nữa, hoặc là không có tên trên danh sách này, cũng có thể mua về cho tôi.”
Tiền Thụy suy nghĩ một chút, rồi phản ứng rất nhanh: “Được rồi, bây giờ tôi đi làm ngay đây.” : Sau khi nói xong, anh ta bèn chuẩn bị rời đi, tới tiệm sách mua sách mang về.
Đúng lúc này, Nhạc Cận Ninh lại đột nhiên lên tiếng gọi anh ta lại: “Từ từ đã”
Tiền Thụy cung kính hỏi: “Tổng giám đốc Nhạc, anh vấn còn chuyện gì muốn dặn dò sao?”
Nhạc Cận Ninh vô cùng chăm chú suy nghĩ, sau đó mới nói: “Cậu chú ý một chút. Trong danh sách tôi đưa cho cậu có rất nhiều cuốn là tạp chí. Những tạp chí này cậu không thể mua mỗi một bản được, cậu nhất định phải mua hết tất cả các tập san về cho tôi.”
Tất cả tập san?