Niệm Tâm Như thấy trong phòng bệnh, Nhạc Cận Ninh, người không thèm quan tâm tới cô dù chỉ một chút lại vừa dịu dàng vừa quan tâm Niệm Ninh, tức tới nỗi bực bội đạp chân, quay người rời đi.
Sau khi bà nội tỉnh lại, nhìn thấy Niệm Ninh và Nhạc Cận Ninh, liền nở một nụ cười ngạc nhiên: “Tiểu Niệm Ninh, Cận Ninh, sao hai cháu lại tới đây?”
“Bà nội, bà đã bị thương rồi, sao cháu có thể không tới thăm bà được chứ?” Niệm Ninh đau lòng nhìn bà nội đang nằm trên giường bệnh.
“Đúng vậy bà nội, bà yên tâm nghỉ ngơi chăm sóc vết thương ở chân đi, những chuyện khác, có cháu và Niệm Ninh ở đây rồi, bà không cần lo lắng nữa.
” Nhạc Cận Ninh đưa tay đặt nhẹ lên vai Niệm Ninh, vô cùng hòa nhã nói.
Gương mặt đầy nếp nhăn của bà ˆ tràn đầy ý cười: “Bà biết bà biết, có con bên cạnh Niệm Ninh, bà yên tâm nhiều rồi.
”
Nhạc Cận Ninh và Niệm Ninh lại tiếp tục nói chuyện với bà nội một lúc, tới lúc y tá tới nhắc nhở bà nội nên đi nghỉ ngơi rồi, lúc này anh mới đưa Niệm Ninh rời khỏi bệnh viện.
Có điều, trên đường trở về, ánh mắt Nhạc Cận Ninh luôn nhìn vào eo Niệm Ninh.
Ý thức được ánh mắt của Nhạc Cận Ninh, trong lòng Niệm Ninh lo lắng, dường như có chút âu lo.
Anh ấy sẽ không nhìn ra chứ?
Niệm Ninh vờ như không có chuyện gì, hỏi: “Anh làm gì mà cứ nhìn vào bụng em vậy?”
“Anh đang nghĩ lúc nấy ở bệnh viện, ba em nói chuyện đó, bụng em đúng là béo hơn lúc trước không ít, sờ vào toàn là thịt” Lúc nói chuyện, Nhạc Cận Ninh lại đưa tay đặt lên eo Niệm Ninh lần nữa.
Thấy động tác của anh, Niệm Ninh lập tức đánh vào tay anh, giả vờ tức giận nói: “Nếu như anh chê em béo thì anh cứ nói thẳng, vòng vo như vậy làm gì chứ?”
Thấy dáng vẻ tức giận của Niệm Ninh, Nhạc Cận Ninh khẽ cười, ôm cô vào lòng: “Sao anh lại chê em béo được chứ? Chỉ có điều em như vậy, thật sự rất giống đã có thai, em chưa đi kiểm tra sao?”
Niệm Ninh gượng cười nói: “Em……trước kia em đã đi kiểm tra rồi, hơn nữa thời gian gần đây, tình trạng của em cũng rất bình thường, sao có thể mang thai được chứ?”
Nhạc Cận Ninh thấy cô nói cô không có thai hơn nữa còn đi kiểm tra rồi, không còn cách nào thở dài một hơi, có lẽ là do anh quá vội vàng rồi sao?
“Đúng rồi, sao anh lại tới bệnh viện?”
Niệm Ninh để tránh cho Nhạc Cận Ninh tiếp tục truy hỏi không ngừng, vì vậy lập tức chuyển chủ đề.
Nhạc Cận Ninh tiếp lời nói: “Anh đang mở cuộc họp ở công ty, đột nhiên nhận được điện thoại của chú Vương, chú ấy nói em vội vàng đi ra ngoài rồi, Sợ em xảy ra chuyện gì, nên gọi điện cho anh, có thể khiến em gấp gáp nhử vậy, chắc là chỉ có chuyện của bà nội thôi, vì vậy anh vừa điều tra đã biết.
”
Niệm Ninh gật gật đầu, cô đã không nhớ rõ, đây là lần thứ mấy Nhạc Cận Ninh vì chuyện của cô mà bỏ việc ở công ty, chạy tới giúp cô rồi.
Tình cảm chân thành này này, cũng quá nặng rồi.
Niệm Ninh thật sự sợ rằng, sợ bản thân không chịu được, sợ mình không thể báo đáp lại được sự chân thành này.
Rất nhanh, xe đã trở về nhà rồi.
Bởi vì lúc nấy vân chưa họp xong, Nhạc Cận Ninh cứ thể rời khỏi công ty, nên vừa về tới nhà, anh đã đi thẳng tới phòng đọc sách, bắt đầu tiếp tục công việc bận rộn.
Danh Sách Chương: