Niệm Ninh nghe được lời nói của bà Niệm, sắc mặt cô cùng khó coi.
“Ba mẹ, con nói mọi người vội vàng làm gì, nói không chừng là cô ta béo lên rồi, nghe nói người ta béo lên, vậy thì sẽ không thể gọn lại đâu, đến lúc đó Nhạc Cận Ninh không thèm cô ta nữa, mọi người còn phải nghĩ kĩ đường lui mới đúng.
” Niệm Tâm Như ngồi bên cạnh, nhìn ba mẹ cô cứ vây quanh lấy Niệm Ninh một lúc, sự đố kĩ trong lòng cô lại bộc phát.
Dựa vào đâu mà tất cả mọi người đều coi Niệm Ninh là một bảo bối?
Lúc đầu Cô Niệm thấp tự tôn đi quyến rũ Nhạc Cận Ninh, nhưng Nhạc Cận Ninh lại thắng tay đẩy cô xuống đất, nhất quyết bảo vệ người phụ nữ chỗ nào cũng không bằng cô đang đứng trước mặt kia.
Sao cô có thể can tâm chứ?
“Mọi người đang làm gì vậy?” Không biết từ lúc nào, Nhạc Cận Ninh đột nhiên xuất hiện ở cửa phòng bệnh.
Anh bước từng bước tới, sắc mặt u ám, đi tới bên Niệm Ninh ôm cô vào lòng.
Nhìn thấy sắc mặt Niệm Ninh không được tốt lắm, khẽ hỏi: “Bọn họ không bắt nạt em chứ?”
Không đợi tới lúc Niệm Ninh lên tiếng, ông Niệm đã mở lời trước, nói: “Nhạc thiếu, cậu đừng hiểu lầm, tôi vừa thấy hình như Niệm Ninh béo lên một chút, hỏi xem có phải con bé có thai rồi không, dù sao chuyện này cũng không xem nhẹ được.
”
“Tôi đã nói rồi, tôi không có thai.
” Niệm Ninh lập tức phủ nhận.
Nếu như để cho Nhạc Cận Ninh nghỉ ngờ, đến lúc đó đưa cô đi kiểm tra dưới ánh mắt của tất cả mọi người, tới khi đó, cô mới thật sự toi rồi.
Niệm Ninh sợ nhà họ Niệm tiếp tục lằng nhằng, tới khi đó không kết thúc nổi vấn đề.
Vậy nên, cô nhìn Nhạc Cận Ninh đang đứng bên cạnh, nói: “Bỏ đi Cận Ninh, chúng ta tới thăm bà đi, khoảng thời gian này, anh vấn luôn có việc, vẫn chưa ở bên cạnh bà được nhiều.
”
Nhạc Cận Ninh nhìn ông Niệm một cái, xác nhận rằng bọn họ không bắt nạt Niệm Ninh, lúc này mới gật gật đầu, quay người đi tới bên giường bà nội.
Y tá vừa truyền xong dịch cho bà, bà nội đã tỉnh dậy.
Niệm Tâm Như đứng cách đó không xa muốn đi tới trước, bị bà Niệm đứng bên cạnh ngăn lại: “Đừng qua đó.
”
“Mẹ, mẹ làm gì vậy? Sao hôm nay mẹ cứ ngăn con lại thế?” Niệm Tâm Như có chút không vui trong lòng.
Bây giờ dựa vào cái gì mà cứ bắt cô nhãn nhịn vậy chứ? Trước kia cô có phải chịu ủy khuất như vậy đâu?
Bây giờ bà Niệm đã biết Nhạc Cận Ninh không có hứng thú với Niệm Tâm Như rồi, vì vậy lập tức ngăn cô lại: “
Trong lòng con có tính toán gì người làm mẹ như mẹ đây lại có thể không biết sao, bây giờ con qua đó, điều này không phải là sẽ khiến cho Nhạc Cận Ninh coi thấp nhà họ Niệm chúng ta sao?”
Hiện giờ Niệm Tâm Như dù gì cũng là vợ chưa cưới của Trần Mãn, vẫn còn nhà họ Trần có thể dữa dẫm, không thể để cô Nhạc sai lầm nữa.
Hơn nữa ông Niệm thấy Nhạc Cận Ninh vẫn luôn giữ thể diện cho ông, ông sợ cứ như vậy, lát nữa Nhạc Cận Ninh sẽ lại làm khó ông, vì vậy liên rời khỏi bệnh viện.
Dù sao con gái ông cũng đã gả cho Nhạc Cận Ninh rồi, chỉ cần sinh được một đứa trẻ, sau này nhà họ Nhạc và nhà họ Niệm sẽ ràng buộc với nhau rồi, bây giờ không cần vội vàng.
Bà Niệm thấy ông Niệm rời đi, cũng mau chóng theo sau.
Danh Sách Chương: