Mục lục
Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 513

Niệm Tâm Như thấy vẻ mặt bình tĩnh của người nọ thì đột nhiên cảm thấy có chút chột dạ.

“Tâm Như” Bà Niệm phối hợp với con mình mà kêu Niệm Tâm Như một tiếng.

Lúc này Niệm Tâm Như mới kịp phản ứng lại, vì sao cô phải sợ chứ, đây cũng không phải là nhà họ Nhạc, đây là nhà cô, là nhà họ NiệmI Cho dù là nhà họ Nhạc đi nữa thì cô cũng không quan tâm, dù sao Nhạc Cận Ninh cũng đâu có rảnh mà đi để ý Niệm Ninh, ở đâu thì cũng giống nhau thôi.

“Một con hổ bị nhổ sạch răng” đang ở trong nhà của cô, vì sao cô phải sợ nhỉ?

“Nè Niệm Ninh, tao cảnh cáo mày , đó, mày đừng có bày đặt ra oail Bây giờ.

Nhạc Cận Ninh cũng không thương mày, sớm muộn gì hai người cũng ly hôn thôi! Sau này mày còn phải tá túc ở  cái nhà này đó, tốt nhất mày nên nhân cơ hội chưa ly hôn mà lấy thật nhiều tài sản đem về đây, nếu không sau này mày cứ việc cút khỏi nhà, tự sống một mình đi!” Bà Niệm bỗng nhiên đứng chắn trước mặt Niệm Tâm Như, cản đường đi của Niệm Ninh.

Niệm Ninh sớm biết hai mẹ con nhà này có ý đồ đen tối, có điều mục tiêu hôm nay của cô là Niệm Tâm Như, không liên quan gì đến bà Niệm cả.

“Hai người kéo bà ta qua một bên đi, đừng để người đàn bà này làm chướng mắt tôi thêm.” Cô bình tĩnh đứng trước mặt bà Niệm rồi sai bảo hai vệ sĩ mà chú Vương cử đi theo cô, mặt cô vẫn thản nhiên như cũ khiến người khác không biết được cô đang vui hay đang tức giận.

Niệm Tâm Như chưa từng thấy Niệm Ninh như vậy, trong lòng cô bỗng nhiên sợ hãi. “Vâng, mợ” Hai vệ sĩ đứng đẳng sau: .

nhẹ nhàng kéo bà Niệm qua một bên.

Trước đây bà Niệm cũng có quyền to trong nhà cho nên bà chưa từng coi trọng Niệm Ninh. Lúc này bà bị cô đối xử như vậy thì lập tức hét lên một cách giận dữ: “Niệm Ninh, mày đừng có quá đáng, tao dù sao cũng là người lớn, mày làm như vậy không sợ bị người khác cười chê sao?”

“Nếu bà còn dám mở mồm ra nữa thì tôi sẽ nói với bọn họ cắt miệng bà ra đó.” Niệm Ninh bị bà ta lải nhải đến đau cả đầu thì nàng quay lại cảnh cáo một câu.

Bà Niệm nhìn bộ dạng của Niệm Ninh thì biết cô nhất định sẽ làm như vậy, cho nên bà cũng không dám há mồm nửa, chỉ có thể im lặng trừng mắt nhìn cô.

Người giúp việc trong nhà họ Niệm thấy vậy cũng chỉ lặng yên lui ra ngoài.

Từ trước đến nay cô cả và cô hai luôn bất hòa với nhau, chỉ cần đừng phá nát cái nhà này là được rồi.

Lúc này cả căn phòng to như vậy chỉ còn lại mỗi bà Niệm, Niệm Tâm Như, Niệm Ninh và hai người vệ sĩ của cô.

“Niệm Ninh, tôi nói cho chị biết, nếu chị còn dám lộn xôn thì tôi xin thê đợi ba trở về thì tôi sẽ méc ông ấy! Ông ấy nhất định không tha cho chị, chị đừng có ở trong này làm xăng làm bậy!”

Trong lòng Niệm Tâm Như đã rối loạn cực kỳ, chân tay cũng trở nên luống cuống, thế nhưng cô ta vẫn mạnh mồm như cũ.

Cô ta không thể thua dưới tay người mà trước đây cô ta luôn khinh thường được.

Niệm Tâm Như đâu có ngờ Niệm Ninh đã sớm nhìn thấu được lòng của cô đâu.

Cái nhà này không có ai hiểu thấu mọi chuyện bằng Niệm Ninh đâu.

Ông bà Niệm đều là những kẻ chỉ biết lợi ích cho bản thân, không có gì là bọn họ không thể hy sinh cả. Nếu bọn họ chưa hy sinh cái gì thì chỉ chứng tỏ cái thứ đấy chưa mang đủ lợi lộc về cho họ mà thôi.

Còn Niệm Tâm Như thì sao? Con nhỏ này chỉ biết bày ra chút mưu kế vặt vãnh mà thôi. Có điều sau khi Niệm Ánh Í Tuyết chứng kiến thủ đoạn của Trương Thanh Trà xong thì cảm thấy Niệm Tâm Như cũng chỉ thuộc dạng “người to óc trái nho”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK